TÌNH ĐẦU! BIẾN ĐÊ! 3

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Chương 3: Lâm Tử Ngôn.

 

Ngày đầu tiên đi làm, Triệu Cường không muốn đến trễ để lại ấn tượng xấu với mọi người nên đã rời giường từ sớm. Trên thực tế, ngày hôm qua anh quét dọn căn phòng đến khuya, ngủ không được vài tiếng.

 

Lúc anh đến Tân Huy thì trời vẫn còn sớm, không thấy Nữu Nữu cũng không gặp Lý Minh.

 

Anh không muốn ngồi chờ đành lê bước chạy tới công viên phụ cận tản bộ. Lúc này trong công viên có rất ít các thanh niên, chỉ thấy một vài tốp năm tốp ba người già đang đánh Thái Cực.

 

Triệu Cường tìm một cái ghế đá rồi ngồi xuống, yên lặng ngồi nhìn mấy ông lão bà lão vận động. Anh chưa từng thấy ông bà mình, trong ấn tượng của anh, trong nhà cũng chỉ có ba người là ba mẹ và mình. Tuy rằng ít người song rất ấm áp, nhưng bây giờ ngay cả ba mẹ cũng không còn, chỉ còn một mình anh.

 

Qua một lúc lâu, áng chừng thời gian vừa tầm, Triệu Cường lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, quả nhiên đã sắp sáu rưỡi nên anh đứng lên trở về Tân Huy. Lần này thì Nữu Nữu đã ở đó rồi, bên cạnh còn dừng một chiếc xe bảo mẫu*, Nữu Nữu đang chui cả người vào trong xe không biết là đang nói chuyện với ai, cả người đều bay ra bong bóng fangirl dày đặc.

 

(*) Ghi chú: là loại xe Limousine 16 chỗ được độ lên thành kiểu tiện lợi như 1 căn hộ thu nhỏ để phục vụ idols, diễn viên…

 

Đừng hỏi vì sao Triệu Cường lại biết, anh sẽ không nói vừa rồi mình thật sự thấy được trong mắt Nữu Nữu lóe ra những ngôi sao đâu.

 

Nữu Nữu trông thấy Triệu Cường, tràn đầy sức sống vẫy vẫy tay với anh ý bảo anh qua đây.

 

“Tiểu Triệu, cậu lên phòng nghỉ đem mấy túi hành lý xuống đây, ở trên sàn cả đó, tôi thu dọn xong hết rồi.”

 

Triệu Cường lên xuống hai ba chuyến mới chuyển được hết đồ, tất cả đều bỏ vào sau cốp xe.

 

Lúc anh lên xe, Lý Minh ngồi kế tài xế đang gọi điện thoại, một mình Nữu Nữu chui vào phía sau nhìn chằm chằm vào máy tính bảng không biết đang xem cái gì, thỉnh thoảng lại cười ha ha.

 

Giữa xe ngồi một người đàn ông lạ mặt, đeo bịt mắt đang ngủ bù.

 

Đối phương mặc một bộ đồ thể thao, thoạt nhìn vừa thoải mái lại tự nhiên, bịt mắt che hơn nửa khuôn mặt của hắn, Triệu Cường không thấy rõ tướng mạo, nhưng vẫn có thể nhìn thấy cái mũi và miệng của người đó lộ ra bên ngoài.

 

Khuôn mặt mê đắm chúng sinh của đại minh tinh Lý thật sự rất khác biệt, đương nhiên Triệu Cường không thể nào không nhận ra.

 

Người mà bình thường chỉ có thể thấy trong quảng cáo ở các cửa hàng nay đột nhiên lại xuất hiện trước mặt, dù cho là ai đi nữa cũng không thể thờ ơ, huống chi Triệu Cường còn là một anh chàng gay, một người siêu cấp đẹp trai như Lý Du mang lại hấp dẫn quá lớn đối với anh. Cũng may Triệu Cường biết Lý Du không phải là đối tượng phù hợp để tình một đêm, tất nhiên sẽ không có ý tưởng kia đối với hắn.

 

Triệu Cường nhìn quanh xe một lượt, phát hiện chỉ còn đúng một chỗ trống cạnh Lý Du, anh do dự một lát rồi ngồi xuống đó.

 

Vừa ngồi xuống, Nữu Nữu từ đằng sau lần lượt phát bữa sáng lên: “Nè, phần của cậu.”

 

Triệu Cường cảm ơn rồi cầm lấy.

 

Lý Du nhận vai diễn nam phụ trong một bộ phim, thể loại tình yêu đô thị, hôm nay đúng ngày vào đoàn phim.

 

Vốn Triệu Cường cảm thấy rất kì lạ, với giá trị con người và danh tiếng của Lý Du, hoàn toàn có thể có lựa chọn tốt hơn, tại sao phải đi nhận vai nam phụ này?

 

Nữu Nữu cho anh xem qua kịch bản, theo suy nghĩ của Triệu Cường, nói đây là phim ba xu thị trường không ra gì cũng chẳng quá, lẽ ra Lý Du không đến mức không có mắt nhìn như vậy chứ.

 

Sau này anh mới biết nam chính là Lâm Tử Ngôn, mà Lâm Tử Ngôn vì trả ơn nên đã nhận bộ phim này, hết thảy đều đã sáng tỏ.

 

Toàn bộ Tân Huy còn cả fan Lý Du cũng biết thần tượng của Lý Du là Lâm Tử Ngôn. Trước kia cũng vì Lâm Tử Ngôn nên Lý Du mới không thèm để ý đến phản đối của gia tộc mà tiến vào ngành giải trí.

 

Tối hôm qua Nữu Nữu phát cho Triệu Cường tư liệu cơ bản của Lý Du, muốn anh học hết, vì vậy dù bình thường ít chú ý đến ngành giải trí thì Triệu Cường cũng biết rõ những chuyện này.

 

Người đàn ông Lâm Tử Ngôn này là thần tượng của rất nhiều người, tuổi không lớn lắm, mới ba mươi mà đã thuộc hàng Thiên Vương, lấy được vài cúp ảnh đế, nói là thần tượng quốc dân cũng chẳng quá. Mà càng truyền kì hơn chính là vị ảnh đế này ấy vậy mà trước kia lại khởi nghiệp bằng quay AV, sau này gặp được đạo diễn danh tiếng dẫn dắt, cộng thêm nỗ lực của bản thân mới từng bước mà có được địa vị ngày hôm nay. Nhưng dù vậy, hằng năm vẫn có một số người lôi chuyện trước kia ra mà công kích Lâm Tử Ngôn, vì thế nên Lâm Tử Ngôn luôn luôn bảo vệ hình tượng trong sạch của bản thân, nhiều năm trôi qua mà không hề có scandal nào.

 

Triệu Cường vẫn đang mải mê suy nghĩ, bỗng trên vai xuất hiện vật nặng. Anh nghiêng đầu nhìn sang, hóa ra là Lý Du ngủ quên, đầu gác lên vai anh.

 

Triệu Cường im lặng cong cong khóe miệng, điều chỉnh lại vị trí, hạ người thấp xuống một chút để Lý Du dựa vào thoải mái hơn.

 

Người đẹp ở bên, ăn không được thì ngắm thôi cũng tốt.

 

Mà không biết Lý Du làm gì, chẳng phải mới đi nghỉ về sao? Thế nào mà lại mệt mỏi như vậy?

 

Lúc xe đến khách sạn mà đoàn phim đã đặt trước, Lý Du vẫn chưa tỉnh, Triệu Cường không tiện đánh thức hắn, không động đậy cũng không được, cứng đờ tại chỗ không biết làm sao. Cuối cùng may là Lý Minh xoay người lại gọi Lý Du, lúc này hắn mới tỉnh lại. Lý Du bỏ bịt mắt ra, phát hiện mình nằm trên người Triệu Cường nhưng cũng chẳng nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn anh một cái rồi xuống xe luôn.

 

Triệu Cường cũng chả thấy sao, tình tính vị thiếu gia này đúng thật khó ở, đối với người và việc đều lạnh như băng, may mà mình cũng không phải fan cuồng não tàn, sẽ không vì tính cách kém của thần tượng mà thất vọng.

 

Bởi vì toàn bộ nhân viên của đoàn phim đều ở khách sạn này nên một trợ lý nhỏ làm việc tay chân như Triệu Cường làm gì có may mắn được xếp cho một mình một phòng, vì thế anh được phân ở cùng một phòng với lão Vương lái xe.

 

Lão Vương là một ông chú trung niên tính cách tùy tiện 40 tuổi, tên đầy đủ của ông là Vương Tiến Huy, coi như là bậc cha chú trong Tân Huy, từ lúc Lý Du vào nghề đã theo hắn. Lý Du đối với ông so với người khác thì ôn hòa hơn, song cũng không có quá nhiều nhiệt tình.

 

Buổi tối, người trong đoàn phim tổ chức liên hoan dưới tầng, mục đích là muốn mọi người làm quen với nhau, đương nhiên chuyện này không liên quan đến một người vô danh nhỏ bé như Triệu Cường. Anh dỡ toàn bộ hành lí trên xe xuống rồi đưa vào phòng riêng của từng người, sau đó ngủ bù một giấc ngon lành trong phòng. Buổi sáng dậy quá sớm, tối qua lại ngủ muộn, trên xe còn bị Lý Du đè nặng, anh thật sự chịu không nổi nữa.

 

Giấc ngủ này kéo dài thẳng một mạch tới buổi tối, khi Triệu Cường tỉnh lại trời đã tối đen, trong phòng không bật đèn. Anh xuống giường lọ mọ mở đèn mới phát hiện lão Vương không ở trong phòng.

 

Triệu Cường tìm quần áo vào phòng tắm tắm rửa, mà phải công nhận, khách sạn năm sao đến cả phòng tắm cũng không giống nơi khác, cực lớn lại còn thoải mái.

 

Sau khi tắm xong, anh sửa soạn qua loa rồi mang ví tiền chuẩn bị ra ngoài ăn. Nữu Nữu đi ăn cơm cùng với Lý Du, bữa tối hôm nay chắc chắn không có ai lo, chính bản thân mình phải tự túc thôi.

 

Địa điểm Lý Du quay phim là ở thành phố B, liền kề với thành phố A. Nhưng khác biệt rất lớn với sự phồn hoa của thành phố A, thành phố B giống như một nơi thế ngoại đào nguyên chưa hoàn toàn được khai phá, sông nước hữu tình, cuộc sống của con người trôi qua chậm rãi, nhịp độ sinh hoạt của toàn bộ thành phố cũng thong thả.

 

Thành phố B ngoại trừ có danh lam thắng cảnh ra, món ăn nổi tiếng cũng rất nhiều, giá cả phải chăng.

 

Triệu Cường đi dạo ở chợ đêm một tiếng, ăn no căng bụng mới cảm thấy mỹ mãn mà quay về. Đến tầng dưới khách sạn anh không về phòng luôn mà đi vào hoa viên. Buổi tối ăn quá no, anh muốn đi bộ một vòng để tiêu thực.

 

Nếu Triệu Cường biết được anh đi dạo vào lúc này có thể chứng kiến được chuyện điên rồ như vậy, đoán chừng chắc anh tình nguyện chịu bội thực cũng muốn vùi đầu trong phòng.

 

Đương nhiên trên đời này không có nếu như, vì vậy Triệu Cường vẫn đi vào hoa viên, nhìn thấy Lý Du và Lâm Tử Ngôn đang dây dưa không rõ, và cũng từ đây bắt đầu nghiệt duyên với Lý Du.

 

Trên thế giới này hết thảy gian tình đều xảy ra trong rừng. Triệu Cường không nhớ được anh nghe câu nói này từ đâu, dù sao bây giờ anh không nhớ tới nó, chờ tới khi anh nghe được giọng nói xúc động của Lý Du thì rời đi đã không còn kịp.

 

Đúng vậy, Triệu Cường thấy được một màn vô cùng máu chó, hơn nữa màn này trong bộ phim Lý Du đóng cũng có, chỉ là nhân vật chính thay đổi từ Lý Du với nữ chính thành Lý Du với Lâm Tử Ngôn.

 

Giờ phút này, Lý Du đang ôm siết lấy Lâm Tử Ngôn từ sau lưng, hô hào em thích anh một cách cực kỳ kích động.

 

Nói là cực kỳ kích động, kỳ thật nhìn không rõ như thế. Nếu không phải Triệu Cường đã từng nhìn thấy bản mặt lạnh của hắn, phỏng chừng chắc không thể đơn giản vậy mà phát hiện ra tâm trạng lúc bấy giờ của Lý Du.

 

Nhưng đây đúng là lần đầu tiên Triệu Cường thấy được vẻ đau lòng xuất hiện trên gương mặt vô cảm đó giờ của hắn.

 

Chắc hẳn tâm trạng của hai vị này bây giờ đều đang rất kích động, vì thế nên mới không có ai phát hiện anh xâm nhập vào đây. Triệu Cường vốn cũng muốn đi lắm, nhưng cái chỗ quỷ quái này đầy lá khô nằm trên đất, không cẩn thận một cái sẽ bị phát hiện ngay, đến lúc đó bản thân chết chắc, phá hỏng chuyện tốt của ông chủ, hơn nữa còn là chuyện tốt với đàn ông! Chẳng bằng đợi lát nữa họ rời khỏi, mình thì thần không biết quỷ không hay chuồn đi.

 

Vừa nghĩ thế, Triệu Cường cũng yên lòng mà tựa lên thân cây bắt đầu xem trò vui.

 

Anh không nghĩ rằng Lý Du lại là gay, với gương mặt dáng người đó của hắn không biết sẽ khiến bao nhiêu người trong giới phải nhớ thương. Chẳng qua Triệu Cường không có lá gan cũng chả có phần ý đồ kia mà đi thèm thuồng hắn, hai người chênh lệch nhau bao nhiêu, trong lòng Triệu Cường rất rõ ràng. Huống chi Lý Du luôn tỏ vẻ toàn bộ thế giới ta là cao quý nhất, các ngươi chẳng ai bằng, thế thôi cũng đủ để anh đứng xa mà trông rồi.

 

Triệu Cường đang tại chỗ bay bổng đầu óc đi đâu đâu thì bên kia cũng có tiến triển mới.

 

Lâm Tử Ngôn vẫn không hề nhúc nhích, tay đặt bên người nắm rồi lại buông, dường như muốn ôm Lý Du, nhưng qua nhiều lần cuối cùng lại rũ xuống.

 

Lý Du rõ ràng cho thấy là yêu thích Lâm Tử Ngôn, thoạt nhìn Lâm Tử Ngôn cũng không phải hoàn toàn không có cảm giác gì với Lý Du, giãy giụa như vậy cả buổi, vậy mà vẫn không đáp lại hắn, chắc là không dám mạo hiểm hủy hoại tiền đồ của bản thân.

 

Mà gã Lâm Tử Ngôn này không phải trai thẳng sao? Bằng không sao lúc trước lại quay AV? Không thể tưởng được bản lĩnh Lý Du ghê vậy, cả trai thẳng cũng có thể bẻ cong queo, hay là Lâm Tử Ngôn vốn là bisexual?

 

Kết cục kế tiếp đương nhiên không thể tránh khỏi, cũng không lâu lắm, quả nhiên Lâm Tử Ngôn đẩy Lý Du ra rồi rời đi, mà Lý Du vẫn cúi đầu đứng ở đó không biết đang suy nghĩ gì.

 

Cách quá xa nên Triệu Cường không thấy rõ biểu cảm của Lý Du, nhưng thoạt nhìn nửa sườn mặt kia trông thật cô đơn. Dường như Triệu Cường có thể tưởng tượng ra khuôn mặt xinh đẹp ấy bây giờ thất vọng cỡ nào.

 

Lý Du có gia thế tốt, dù ở ngành giải trí cũng được gia tộc bảo vệ cẩn thận, hầu như chưa từng gặp trở ngại nào. Ngay cả Lý Minh – người đại diện của Lý Du cũng là con nuôi của gia tộc bọn họ, bởi vì Lý Du muốn vào ngành giải trí mà đặc biệt được phái đến chăm lo bảo vệ.

 

Điều này là Nữu Nữu nói cho anh biết sau khi hai người thân quen với nhau.

 

Nghĩ thôi là biết Lý Du bị thần tượng của mình cự tuyệt đã sốc thế nào, con người lạnh nhạt như vậy, có khi đấy còn là lần đầu tỏ tình ấy chứ.

 

Lý Du có vẻ ngoài rất đẹp, hơn nữa không phải là kiểu đẹp trai anh tuấn của đàn ông bình thường mà là vẻ xinh đẹp quyến rũ. Phần tóc mái hơi dài cắt xéo ngang trán kết hợp với khuôn mặt hoàn mĩ quả thực không thể đẹp hơn, cặp mắt hoa đào với khóe mắt hơi xếch lên, tròng mắt đen sâu thẳm lấp lánh những ánh sao, lông mi dài và cong tự nhiên, một đôi mắt tràn đầy lực hấp dẫn. Triệu Cường vốn luôn ưa thích những cậu trai xinh xắn sạch sẽ nhưng bị ánh mắt mạnh mẽ kia nhìn vào anh cũng phải thừa nhận mình như bị hút vào đó.

 

Như bây giờ, khuôn mặt kia xuất hiện vẻ đau buồn mất mát khiến người ta thương tiếc cỡ nào.

 

Triệu Cường mải bổ não* hình ảnh này, cảm thấy cả người mình không ổn tí nào.

(*) Bổ não: ngôn ngữ mạng bên Trung, đại loại là chỉ kiểu suy nghĩ, tưởng tượng linh tinh, hay từ việc thật mà liên tưởng đến mấy tình tiết kinh điển trong phim truyện.

 

Triệu Cường đang vui sướng ảo tưởng suy diễn linh tinh, đương nhiên không phát hiện ra có một người đang từ từ lại gần anh.

 

Rốt cuộc đến lúc anh thấy đôi giày quen thuộc kia trước mắt thì biết ngay là thôi xong đời rồi.

 

Anh giật mình rồi ngước lên, còn chưa nghĩ ra nên giải thích với ông chủ là mình chưa nghe thấy cái gì hết hay nên nói là mình chỉ đi ngang qua thôi, cái nào nghe lọt tai hơn thì vị ông chủ mỗi lần xuất hiện đều như phát ra hào quang kia mở miệng: “Cậu không thấy cái gì hết, không được nói lung tung.”

 

Sau đó, Triệu Cường chỉ thấy một bóng lưng lạnh lùng kiêu ngạo.

 

Tuy rằng trong lòng vẫn còn giật thon thót, nhưng chí ít thì cũng không bị sa thải, được vậy Triệu Cường đã cảm tạ trời đất lắm rồi.

 

Đương nhiên chuyện này nói xa hơn thì vẫn chưa xong, để tạm gác lại kể chi tiết sau.

 

Giờ chúng ta nói về Lý Du, tính cách hắn vốn bẩm sinh lạnh nhạt, ngoại trừ đối với người quen thì tỏ ra thân thiện hơn một chút còn những chuyện khác đều không lọt được vào mắt hắn. Coi như vừa nãy tỏ tình với Lâm Tử Ngôn bị Triệu Cường bắt gặp, hắn hoàn toàn không để Triệu Cường vào mắt, cũng không nghĩ là một trợ lý nho nhỏ như Triệu Cường sẽ có can đảm dám trái lời mình, dám đối nghịch với hắn.

 

Lý Du chỉ quan tâm mình Lâm Tử Ngôn, và cả sự cự tuyệt của Lâm Tử Ngôn.

 

Tuy rằng trước khi thổ lộ đã biết rõ là không thành công, nhưng vẫn ôm một niềm hy vọng nhỏ nhoi xa vời, thấp thỏm không yên mà nói ra trước mặt Lâm Tử Ngôn.

 

Kết quả quả nhiên nằm trong dự liệu, hắn bị từ chối.

 

Từ lúc cấp hai khi đã nhận ra tính hướng của mình, Lý Du đều chỉ dõi theo một người là Lâm Tử Ngôn.

 

Mà nói ra cũng rất nực cười, lần đầu tiên Lý Du biết đến Lâm Tử Ngôn lại bằng phim AV.

 

Khi đó, Lý Du cùng với một đám bạn học lén phụ huynh ngồi túm tụm trong phòng xem phim người lớn. Tất cả lũ bạn mặt đều đỏ bừng tới mang tai, ánh mắt nhìn chằm chằm phát sáng như đèn pha vào nhân vật nữ. Lý Du cũng có phản ứng, nhưng đồng thời với phản ứng sinh lý thì mồ hôi lạnh trên trán hắn cũng chảy ra ròng ròng, đám bạn đều cười hắn còn gà quá, chỉ có mình hắn mới biết đến tột cùng là vì gì. Diễn viên nữ xinh đẹp kia không hề có chút sức hút nào với hắn, mà hắn lại vì người đàn ông cơ bắp bóng loáng kia mà hô hấp dồn dập, người đó chính là Lâm Tử Ngôn.

 

Cũng vào ngày hôm đó, Lý Du nhận ra mình là đồng tính.

 

Sau chuyện đó Lý Du bắt đầu chú ý Lâm Tử Ngôn, lén lút mua phim của gã về sưu tầm, xem gã trong phim quấn quít với diễn viên nữ, Lý Du vừa hận vừa ghen tị, đáng tiếc khi đó hắn còn quá nhỏ, không thể làm được gì, chỉ có thể nhìn người mình thích làm loại chuyện đó với người khác.

 

Sau này, Lý Du lớn hơn, trong một lần yến hội nào đó lơ đãng nói một câu với một vị đạo diễn nổi tiếng. Quả nhiên Lâm Tử Ngôn được nhận một vai trong bộ phim tiếp theo của vị đạo diễn ấy.

 

Lâm Tử Ngôn quả thật có thực lực, kĩ năng diễn xuất cực mạnh, lại cộng thêm được Lý Du âm thầm bảo vệ, cứ thế một đường xông xáo đi lên trong ngành giải trí này.

 

Sau khi Lý Du trưởng thành, không quan tâm đến phản đối của người trong nhà, quyết tâm tiến vào ngành giải trí, cũng chính thức kết giao với Lâm Tử Ngôn. Lý Du vĩnh viễn không quên được lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Tử Ngôn, tiếng tim đập của bản thân vang lên liên hồi như tiếng trống. Khi đó hắn nghĩ, chính là anh ấy, đây chính là người hắn yêu nhiều năm như vậy, cũng sắp sửa thành người mà hắn yêu cả đời.

 

Càng yêu sâu đậm, lại bị Lâm Tử Ngôn cự tuyệt, trong lòng Lý Du càng đau khổ, coi như là hắn đã chuẩn bị dành cả đời này cho Lâm Tử Ngôn, cũng không có nghĩa là hắn sẽ không đau lòng, Lâm Tử Ngôn chẳng lẽ không hiểu sao?

 

Lý Du ngửa đầu rót ly rượu tiếp theo, ý thức bắt đầu mơ hồ, trong lòng lại càng trào ra cảm giác đắng chát.

 

Bây giờ Lý Du đang vùi mình trong một góc sảnh của yến hội. Từ khi đi ra khỏi vườn cây, hắn đi thẳng tới đây, hắn cần uống rượu. Mỗi lần chỉ cần dính đến chuyện của Lâm Tử Ngôn, hắn đều dùng rượu để làm tê liệt bản thân, dường như chỉ có vậy mới có thể tạm thời quên đi đau khổ.

 

Bên này Lý Du đang rót rượu từng ly từng ly một, bên kia Lý Minh đang tìm hắn sắp phát điên đến nơi.

 

Vừa nãy anh ta nhìn thấy Lý Du với Lâm Tử Ngôn cùng nhau đi ra là biết ngay chả có gì hay ho rồi, vốn định lén lút đi theo, không ngờ lại bị Lý Du phát hiện, còn bị đuổi về, sau đó thì anh ta không trông thấy Lý Du nữa, tìm khắp nơi đều không thấy, gọi điện thoại không nghe. Lý Minh vô cùng lo lắng, từ chối nhiều lần xã giao, kéo Nữu Nữu tìm quanh khách sạn. Cuối cùng lúc tìm được Lý Du ở trong quầy rượu, Lý Du đã say đến bất tỉnh nhân sự.

 

Tuy Lý Du gầy nhưng lại rất cao, lúc này say bí tỉ, một mình Lý Minh không thể đỡ hắn lên được. Thử nhiều lần cũng không thể kéo Lý Du lên, cuối cùng Lý Minh đàng phải đặt hắn ngồi lại ghế rồi lấy điện thoại ra gọi cho Triệu Cường.

 

Triệu Cường vừa nhận điện thoại, trong lòng đang vô cùng lo lắng. Nhưng nghĩ lại, anh chỉ là một trợ lý, nói không chừng ông chủ còn chả nhớ ra anh là ai, nào có rảnh đi trả thù anh. Mà kể cả cứ coi như ông chủ không được tử tế lắm đi nữa thì bản thân mình cũng phải hiểu mình đang ở vị trí nào, chuyện cần làm vẫn cứ phải làm tốt.

 

Nghỉ như vậy nên Triệu Cường thấy thoải mái hẳn, vội vàng xuống dưới tầng đón ông chủ.

 

Lý Du say rượu nên có phần quấy phá, tuy nói không đến mức say khướt nhưng người vẫn hay cọ qua cọ lại, thỉnh thoảng còn níu cổ ôm eo một cái, trong miệng lẩm bẩm gì đó, Triệu Cường đón nhận lấy ánh mắt lạnh lẽo của Lý Minh bắn sang từ bên cạnh mà có cảm giác khóc không ra nước mắt.

 

Vất vả lắm mới dìu Lý Du vào phòng được, mãi đến khi đặt Lý Du lên giường rồi Triệu Cường mới thở phào một hơi.

 

“Cậu đi xuống trước đi.”

 

Lý Minh vừa nói Triệu Cường đã đi ngay, anh muốn về tắm rửa. Coi như là minh tinh đi nữa thì mùi rượu khi uống say trên người cũng chả khác người bình thường là bao.

 

Trước khi đi ra ngoài, Triệu Cường liếc người trên giường. Lúc này Lý Du không quấy phá nữa mà im lặng nằm trên giường để Lý Minh lau mặt cho hắn, cả khuôn mặt đều đỏ ửng.

 

Trong lòng Triệu Cường thở dài, lại một người tội tình vì yêu.

 

Vừa nãy ở trong thang máy, Lý Du ghé vào tai anh lầm bầm anh đều nghe thấy rõ ràng, hắn cứ liên tục lặp lại: “Tử Ngôn Tử Ngôn…”

 

 

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Subscribe
Notify of
guest
1 Comment
Inline Feedbacks
View all comments
gate io corretora

Do you mind if I quote a couple of your articles as long asI provide credit and sources back to your website?My blog site is in the very same niche as yours and my users would certainly benefit from some of the information you present here.Please let me know if this okay with you. Thanks!

Có rất nhiều người báo lỗi không hiện ảnh trên trình duyệt của FB, bạn hãy Nhấn nút [...] -> Mở bằng trình duyệt khác để đọc truyện nhanh & không lỗi nhé.

OK, đã hiểu.