Thủ hộ bên người 2

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Chương 2: Ghen – Không nên nhìn lén sổ của cảnh sát
Chu Thành có cảm tình với Lý Tiếu Nhiên là từ một lần thẩm vấn Đàm Văn trong trại giam . Khi
đó cậu hiểu nhầm Lý Tiếu Nhiên tận tình giúp Đàm Văn giảm án vì có ý với Đàm Văn, sau mới
biết là mình hiểu nhầm, Lý Tiếu Nhiên làm thế chỉ vì muốn báo đáp Đàm Văn đã giúp hắn một
lần mà thôi.
Lý Tiếu Nhiên chuyển công tác vì bị lãnh đạo chèn ép, nay lãnh đạo trực tiếp lại đổi thành cấp
trên ngày xưa của hắn, hơn nữa bản thân hắn cũng có chút năng lực, làm việc tự nhiên như cá
gặp nước.
Lúc đầu Chu Thành cảm thấy khá tốt, lúc trước còn phải đợi Lý Tiếu Nhiên được nghỉ thì hai
người mới có cơ hội gặp mặt, cậu còn phải nhắc nhở chính bản thân không được quá nhiệt
tình, lỡ như dọa người ta sợ, bỏ chạy mất thì toi. Xui xẻo chính là đôi khi lịch công tác của Lý
Tiếu Nhiên quá nhiều, hai ba tháng hai người chưa chắc đã gặp nhau được 1 lần.
Thế nhưng, cảm giác hạnh phúc này chỉ kéo dài rất ngắn, đến khi đồng nghiệp của Lý Tiếu
Nhiên tới thăm hắn liền biến mất tăm luôn.
Bỏ tay ra, bỏ tay ra cậu nghe không hiểu hả!
Tại sao không yên tĩnh mà ngồi hả? Khoác vai cái gì chứ!
Không thể gọi chức vị sao? Kêu anh gì chứ? Không có tôn ti trật tự gì hết!
Chân mày Chu Thành ngày càng chau chặt lại, Lý Tiếu Nhiên thấy thế quay qua nói khẽ với
cậu: “ Xin lỗi, bọn họ có chút ồn ào, lần sau tôi sẽ hẹn gặp họ bên ngoài vậy.”
“Không cần.” Chu Thành buột miệng nói, trước ánh mắt mờ mịt của Lý Tiếu Nhiên, nỗ lực
nhếch khóe, miệng mỉm cười ôn nhu hết mức có thể: “Ồn ào cũng tốt, tôi thích náo nhiệt.”
Nói đùa, trước mặt mình còn dám động tay động chân, ra ngoài chẳng phải thoát cương thích
làm gì thì làm luôn sao?
Chu Thành nghĩ vậy mà không ý thức được mấy người bon họ so với thẳng nam còn thẳng
hơn.
Lý Tiếu Nhiên nhớ tới cậy mỗi đêm ngủ phải mang bịt mắt, nút tai, thức thời im lặng không lên
tiếng, trong lòng lại yên lặng gạch một đầu dòng…
Bạn cùng phòng của tôi, sợ ồn ào
Nhưng đối với tôi thật tốt.
Một ngày nào đó, cảm xúc ấy rốt cuộc đạt tới đỉnh điểm.
Buổi sáng sau sự kiện đổ máu nọ, trời vừa tờ mờ sáng, Chu Thành đã ngồi trước mép giường
Lý Tiếu Nhiên, cậu cũng không tin Lý Tiếu Nhiên có thể bình tĩnh rời giường được.
Việc mất mặt lần trước, Chu Thành quyết định là hai người hòa nhau một ván, hơn nữa, bọn họ
cũng sắp không được gặp mặt nhau, hắn làm vậy chắc cũng không tính là quá phận nhỉ?
Bàn tay không an phận của Chu Thành tiến dần vào ổ chăn ấm áp, khẽ sờ soạng vòng eo, tiếp
sau là hung hăng nhéo một cái.
Có vẻ như đại não của Lý Tiếu Nhiên rõ ràng vẫn còn dừng lại ở sự kiện truy bắt hôm qua, buột
miệng hét lên: “Hứa Tam!”
Hứa! Tam! Lại! Là! Ai!
Chưa kịp cảm nhận sự sung sướng từ lòng bàn tay, Chu Thành liền đánh đổ cả vại giấm chua.
“Hứa Tam là ai?” Chu Thành nghiến răng nói từng chữ một.
“Chu…” Lý Tiếu Nhiên híp mắt, thấy rõ ràng người kế bên mới thở nhẹ ra một hơi, “Chu Thành,
chào buổi sáng.”
Chu Thành còn muốn hỏi lại, liền nghe thấy thanh âm khàn khàn của Lý Tiếu Nhiên vang lên:
“Chu Thành, sao tay của em lại ở trên mông tôi thế?”
Mặt than Chu Thành chỉ có thể nhanh chóng giải thích bản thân chỉ là muốn quan tâm đến sức
khỏe về cả thể xác và tinh thần của bạn cùng phòng.
Nhìn bóng dáng chạy trối chết của cậu, Lý Tiếu Nhiên yên lặng ghi nhớ.
Bạn cùng phòng của tôi, rất thích ghi thù.
Lần sau ngủ nhớ phải mặc quần ngủ.

***
“Anh… anh tới báo án sao?” Nữ cảnh sát mới đến kích động đến độ không nói nên lời.
Người thật so với trên TV càng đẹp trai hơn, chính là cái loại hormone đẹp trai cực độ này.
Chu Thành tháo kính râm xuống, khẽ cúi chào rồi hạ giọng nói: “Tôi tìm Lý Tiếu Nhiên.”
Nữ cảnh sát choáng váng sa vào ma âm của soái ca, liền đem đội trưởng nhà mình bán không
còn một mảnh: “Lý đội trưởng đúng không ạ? Em em em đưa anh vào.”
Một đường tán chuyện, Chu Thành còn ký tên vào sổ tay cho nữ cảnh sát, thời điểm ký còn
ngẩng đầu hỏi: “Em tên gì?”
“Em là Hứa Thấm.”
Nghe thấy cái họ này, đầu Chu Thành nháy mắt đề cao cảnh giác
Văn phòng họ chuẩn bị bước vào đột nhiên vang lên tiếng kéo cửa.
“Tam muội, em nhặt được đại soái ca ở đâu thế?”
Hứa Thấm vội vàng xua tay cười. “Ra chỗ khác chơi đi, người ta là đến báo án đấy.”
“Báo án?” Người đàn ông khẽ nhíu mày, cảnh giác nhìn túi đen trên tay hắn, miệng thì nở nụ
cười chuyên nghiệp: “Anh tới báo án sao? Báo án trong khu vực này thì sẽ chuyển tới đội của
chúng tôi, anh xem…”
“Chu Thành?” Lý Tiếu Nhiên vừa bước ra, giật mình nhìn hắn, lại quay sang người đàn ông kia
xua tay, “Đây là bạn của tôi.”
“Haizz.” Người kia nháy mắt liền thở ra, “Vậy không nói sớm, anh lại tưởng giống tên biến thái
dùng thuốc nổ hôm trước.”
Chu Thành nhìn hộp cơm bị mình bao kín mít không khỏi nhịn cười.
“Cảnh sát Lý, tôi đúng là đến báo án.”
Thần sắc Lý Tiếu Nhiên nháy mắt trở nên nghiêm túc, “Em gặp chuyện gì?”
“Tội ngược đãi.”
Nhìn sắc mặt Lý Tiếu Nhiên trở nên khó coi hơn, Chu Thành thuận thế khoác vai hắn ý bảo
không cần khẩn trương như vậy, “Bạn cùng phòng của tôi ngày nào cũng tự ngược đãi dạ dày
của hắn.”
Vì câu nói này mà hôm nay tổ trọng án vang lên tiếng rống vang dội của Lý Tiếu Nhiên,
“Chu!Thành!”
Khiến những người khác trong tổ lại sôi nổi suy đoán, cái người tên Chu Thành này đã gây ra
bao nhiêu tội ác tày trời?
“Ăn nhiều một chút.”
Chu Thành nhiệt tình gắp đồ ăn cho hắn, hai người càng lúc càng gần gũi, Lý Tiếu Nhiên cảm
giác không được tự nhiên cho lắm, trên người Chu Thành còn có mùi nước hoa thoang thoảng,
không phải dễ ngửi mà là quá dễ ngửi.
Lý Tiếu Nhiên trong nháy mắt cảm thấy nếu bản thân là con gái chắc đã rơi vào lưới tình rồi.
Diện mạo cùng âm thanh như vậy.
Thật sự là tạo nghiệt, tạo nghiệt.
Lý Tiếu Nhiên không nhịn được nói: “Chu Thành, nếu vì em mà con gái nhà người ta không gả
được chồng, tội của em chắc lớn lắm đấy.”
Chu Thành trong lòng liền vui vẻ hẳn, đây là khúc nhạc dạo đầu của sự ghen tuông sao? Ngay
lập tức không trả ời hắn mà hỏi ngược lại: “Tôi với Hứa Tam ai có sức hấp dẫn hơn?”
Lúc này liền có đội viên chạy vọt vào nói: “Lão đại, Hứa Tam khai hắn có đồng bọn!”
Lý Tiếu Nhiên liền nghi hoặc nhìn cậu: “Em đem bản thân ra so sánh với tội phạm?”
Chu Thành:”…”
Sau khi ăn uống no đủ, trên đường đi tới phòng thẩm vấn, Lý Tiếu Nhiên nghĩ____
Bạn cùng phòng nấu cơm quá khó ăn rồi.
Nhưng là thật sự rất đáng yêu. (anh Nhiên là đồ u mê…. Không cứu nổi)

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
Có rất nhiều người báo lỗi không hiện ảnh trên trình duyệt của FB, bạn hãy Nhấn nút [...] -> Mở bằng trình duyệt khác để đọc truyện nhanh & không lỗi nhé.

OK, đã hiểu.