VXKD 1

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Trong hang động ẩm ướt âm lãnh, từng giọt nước mưa rơi xuống mặt bùn lầy lội, khiến bùn đất bắn lên gò má Thẩm Thanh Thu, cái lạnh lẽo thấu xương dường như thấm vào sâu tận xương tủy, hắn tưởng là mình chết rồi, lại không ngờ có thể kéo dài hơi tàn đến giờ, khóe miệng yếu ớt khẽ nhếch lên , tựa như câu lên một ý cười mỉa mai châm biếm chính hắn vậy.

Sự thật là , tình trạng của Thẩm Thanh Thu bây giờ đã cách ranh giới tử vong không xa lắm, nếu không phải ngực hắn vẫn có hơi thở yếu ớt lên xuống, thì có lẽ nhìn Thẩm Thanh Thu đã không khác gì một cỗ thi thể lạnh lẽo rồi. Vạt áo màu trắng nhuốm đầy bụi bặm, quần áo rách nát không tả, dáng dấp áo trắng hơn tuyết lúc trước đã không còn nữa, trên người hắn lại càng thê thảm hơn, tóc đen toán loạn đã không còn bóng mượt rực rỡ nữa, người hắn bị che kín đầy sẹo, không một nơi nào còn lành lặn , từ giữa hai chân hỗn hợp huyết dịch và bạch trọc nhầy nhụa không ngừng chảy xuống, hai bên sườn ngập tràn vết thương, khó có thể tưởng tượng được hắn đã từng phải chịu những điều gì.

Khuất nhục cùng mệt mỏi khiến khuôn mặt hắn vặn vẹo, đáy mắt lẩn khuất sự căm hận điên cuồng, Thẩm Thanh Thu chưa từng lường được , phế đồ đệ chính mình tận lực nuôi dưỡng lại có ngày quay lại cắn ngược lại hắn , ngoan độc kéo hắn từ trên cao xuống.

Bỏ mạng, làm nhục đối với Thẩm Thanh Thu mà nói hoàn toàn không tính là gì, nhưng lúc bí mật xấu hổ nhất trên người hắn lộ ra , Thẩm Thanh Thu rốt cuộc cũng triệt để sợ hãi! Đặc biệt là khi tiểu súc sinh Lạc Băng Hà kia từ trên cao nhìn chằm chằm vào hắn , thô bạo bóp cằm dưới của hắn, khiến cho Thẩm Thanh Thu không thể không ngẩng đầu lên, ánh mắt tàn nhẫn lộ ý suy tư, chợt ghé vào bên tai hắn xấu ca thì thầm :” A, mọi người đều bị sư tôn lừa cả rồi . Thân là một khôn trạch (omega) nhưng lại che giấu sự thật , để trở thành kiền nguyên (alpha) cường đại có tu vi hiếm có ở tu chân giới, thật không danh là sư tôn.” Ý trào phúng mỉa mai không cần nói cũng biết, nhưng điều khiến Thẩm Thanh Thu lo sợ chính là ý đồ rất rõ ràng của Lạc Băng Hà.

Lạc Băng Hà ám muội đưa tay vuốt ve gò má lem luốc bụi đất của Thẩm Thanh Thu , đáy mắt chợt lướt qua một tia tàn nhẫn.

“Súc sinh. . . . . . Ngươi nghĩ muốn làm cái gì!” Thẩm Thanh Thu cố gắng giữ cho mình tỉnh táo , nhưng bản năng khôn trạch phải thuần phục kiền nguyên , nên thân thể hắn không tự chủ mà khẽ run rẩy.

Dường như câu nói của Thẩm Thanh Thu có điều gì đó rất buồn cười, chợt Lạc Băng Hà bật ra ý cười đầy càn rỡ, đôi đồng tử đỏ thẫm của y từ từ tối lại, tiếng cười đầy từ tính lại trầm thấp cất lên :” Ngươi cho là gì?” Y không để ý sự giãy dụa kịch liệt của Thẩm Thanh Thu , vung tay tát mạnh hắn một cái, rồi nhân lúc hắn đang đầu váng mắt hoa, y hung ác xé nát tiết khố (đồ lót) của Thẩm Thanh Thu.

Dướii thân mát lạnh , khiến Thẩm Thanh thu càng thêm sợ hãi , tiếc rằng hai tay bị người dùng xích sắt trói lại , nên hết thảy phản kháng chỉ là chó cùng rứt giậu. Nhưng Thẩm Thanh Thu không cam lòng, lại càng không nguyện ngoan ngoãn nằm dưới thân súc sinh Lạc Băng Hà này, hắn phẫn nộ dùng chân đá liên tục về phía đối phương , nhưng lập tức bị Lạc Băng Hà dễ dàng bắt được mắt cá nhân rồi kéo rộng ra , lộ ra nhục huyệt đỏ nhạt , khiến cho khuất nhục càng kéo dài, Thẩm Thanh Thu nghiến răng nghiến lợi quát lên :” Không được đụng vào ta ……..”

Nhưng Lạc Băng Hà lại cười mà như không cười nhìn hắn , không những không để ý sự phẫn nộ của đối phương , thậm chí còn được voi đòi tiên đưa tay xoa nắn đảo quanh bốn phái của miệng huyệt , dùng ngón tay giữa khẽ xoa vào trong thăm dò , thân thể khốn trạch vốn đã mẫn cảm , huống chi xưa nay Thẩm Thanh Thu chưa từng bị ai chạm qua nơi đó, nên căn bản là không chịu nổi sự trêu chọc của một kiền nguyên , lập tức hậu huyệt bắt đầu tràn ra xuân thủy, chất dịch trong suốt ướt át chậm rãi dọc theo đùi chảy xuống, thấm ướt một mảng lớn giữa hai đùi hắn .

Lưỡi đỏ đầy tình sắc duỗi ra liếm láp ngón tay dính đầy dâm dịch của Thẩm Thanh Thu , Lạc Băng Hà cười nói :”Sư tôn đúng là nói một đằng làm một nẻo , chỉ có thân thể là thành thực thôi, miệng nhỏ đã xuất đầy dâm thủy đây.” Trong không khí có thể ngửi ra được trúc hương thanh nhã, y biết đó là mùi truyền dẫn trên người Thẩm Thanh Thu, mùi thơm nồng nặc ấy khiến bụng dưới của y căng thẳng, trong nháy mắt tình dục đã nổi lên.

“Hồ nháo, vô liêm sỉ. . . . . .” Hai gò má Thẩm Thanh Thu đỏ ửng lên, đôi mắt mịt mờ một tầng hơi nước, cả người lại vô lực nhũn ra, đáy lòng lại hận không thể giết ngay kẻ đang dâm ô trên người mình kia.

Lạc Băng Hà mặc hắn chửi bới, từ từ tấn công sư tôn của chính y, hậu huyệt của khôn trạch đã đủ ẩm ướt, y không chút lưu tình ấn ba ngón tay vào, mấy ngón tay mạnh mẽ đỉnh vào , liên tục gãi lên nhục bích non mềm, kích thích đột ngột khiến nước lập tức tràn lan, miệng huyệt càng không biết xấu hổ mà mở ra khép lại, nhiệt tình mút lấy ngón tay của Lạc Băng Hà, tựa như đang hùa theo xâm phạm của y, khiến Thẩm Thanh Thu hổ thẹn muốn chết, chỉ có thể gắt gao cắn chặt môi dưới không cho tiếng rên rỉ thoát ra khỏi miệng.

Lạc Băng Hà không bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào của Thẩm Thanh Thu, y thỏa mãn nhìn Thẩm Thanh Thu khuất nhục dưới thân , nội tâm càng thêm sung sướng. Cao ngào từ trước đến giờ nay lại bị càn rỡ làm nhục, hơn nữa đối tượng lại là sư tôn luôn xem thường y, tu vị này quả là quá mức tuyệt vời. Lạc Băng Hà không nhịn được mà cắn mạnh vào sau gáy của Thẩm Thanh Thu, đau đớn đột ngột khiến hắn thét lên một tiếng dài, sau đó giọng nói trầm thấp giống như đầu độc lại cất lên :”Sư tôn luốn nói ta là súc sinh, nếu như hôm nay súc sinh này muốn đâm vào miệng nhỏ này của ngươi, sau đó tiêu ký ngươi thì sao nhỉ?”

Nghe vậy, đồng tử Thẩm Thanh Thu lập tức co rút lại, thân thể hắn bắt đầu ra sức vặn vẹo , không cách nào nhịn được mà gào lên với y:” Giết ta! Nếu ngươi không giết ta, cuối cùng sẽ có ngày ta giết chết súc sinh ngươi !” Sát ý nhất thời lóe lên, song cũng không thể ngăn cản được ý đồ làm loạn của Lạc Băng Hà.

“Nha? Sư tôn muốn dùng gì để giết ta? Dùng cái miệng nhỏ dâm đãng này giết chết ta sao?” Lạc Băng Hà tàn nhẫn mỉa mai Thẩm Thanh Thu, sau đó mặc hắn giãy dụa kịch liệt, y đặt tính khí đã cương lên của mình vào cửa huyệt trơn trượt, một tay khác giữ chặt mặt hắn cười gằn :” Sư tôn hãy cẩn thận mở to mắt ra nhìn tiểu súc sinh này làm thế nào để đâm vào ngươi đi.” Tiếp theo , côn thịt to dài mạnh mẽ đỉnh vào kéo căng lớp trong nhăn nhúm của tiểu huyệt, không ngừng ma sát vào nhục bích non mềm , không hề để ý đây là xử nam khôn trạch, Thẩm Thanh Thu lại là lần đầu tiên, mặc dù hậu huyệt trời sinh ẩm ướt thích hợp để hầu hạ, nhưng cũng không chịu nổi sự thô bạo của Lạc Băng Hà.

Thẩm Thanh Thu đau đến sắc mặt tái nhợt, tựa như tất cả máu đã bị rút hết vậy, tròng mắt chỉ còn xấu hổ và phẫn nộ, hắn ngậm chặt một giọt lệ lạnh lùng nói :”Ta nhất định sẽ giết ngươi. . . . . . A.aaaaaaa . . . . . Súc……….. súc ……….sinh!” Sự thù hận như độc dược thấu tâm , làm mình đau đến không muốn sống nữa , rồi bất chợt lại cực kỳ tỉnh táo, ép buộc bản thân phải sống tiếp, chờ đợi ngày có thể giết chết kẻ đang xâm phạm mình kia!

Lạc Băng Hà không để ý người dưới thân thống khổ ra sao, chỉ gập cong đùi hắn, lần thứ hai mạnh mẽ đâm vào để phát tiết tình dục của chính y, lúc đút mạnh vào trong huyệt thịt non mềm, lúc rút ra một quãng lại lập tức đút vào , huyệt thịt yếu ớt hoàn toàn không chịu nổi chà đạp như vậy, nên huyết dịch cùng tinh dịch chậm rãi chảy ra ngoài .

Thân thể thực sự quá đau đớn, Thẩm Thanh Thu tựa như bị hút hết linh hồn, chỉ có thể vô lực thừa nhận Lạc Băng Hà gian dâm, nhưng bi ai hơn là thân hắn là khôn trạch, vậy mà lại có thể từ trong tê dại kia cảm nhận được một tia khoái hoạt, trong huyệt xuân thủy trắng trợn phân bố, lân thứ hai thấm ướt hậu huyệt mềm mại, giúp cho Lạc Băng Hà dễ dang đâm vào hơn .

“Sư tôn thật dâm đãng, nước nhiều như vậy, là muốn ngập chết ta sao?” Lạc Băng Hà không quên tiếp tục nhục nhã Thẩm Thanh Thu.

“Ân. . . . . A. . . . . . Súc sinh. . . . . . A. . . . . .”

Thẩm Thanh thu đã mất đi tất cả năng lực chống cự , hắn lạnh lẽo nhìn người trên thân đang bừa bãi cưỡng hiếp chính mình, mạnh mẽ làm tình với hắn, trên môi hắn bật ra câu chữ châm chọc :” Nếu như lúc trước biết ngươi so với súc sinh cũng không bằng, ta nhất định sẽ một tay bóp chết rồi.”

“Đáng tiếc, sư tôn chưa từng nghĩ đến có ngày sẽ mở rộng hai chân, cho ta ………..tên đồ đệ chưa bao giờ lọt vào mắt ngươi đùa bỡn.” Lạc Băng Hà chậm rãi mút mát bờ môt khô ráo của Thẩm Thanh Thu, mãnh liệt gặm cắn đến chảy máu, đôi mắt đầy ý thỏa mãn câu lên, le lưỡi khẽ liếm đi.

Y tiếp tục tăng tốc độ của động tác ra vào hạ thân, qua lại đút vào trong Thẩm Thanh Thu, hai tiểu cầu va đpạ vào mông hắn khiến hậu huyệt có chút sưng đỏ, nghiệt căn khổng lồ mãnh liệt bám sâu trong cơ thể của Thẩm Thanh Thu , sự to dài của nó khiến chỉ trong nháy mắt đã lấp đầy được miệng huyệt, làm hắn có muốn phản kháng cũng không thể, cả người bị kìm chặt nên không thể trốn tránh đâu được, hai chân chỉ có thể giãy dụa lung tung.

Lạc Băng Hà dùng sức đẩy đùi của Thẩm Thanh Thu ra,y nhìn chằm chằm vào nét mặt nghẹn ngào tan vỡ của sư tôn y, chợt y nhếch mép cười gằn khinh bỉ, đồng thời bắn toàn bộ tinh dịch ôn lạnh của mình vào sâu trong hậu huyệt non mềm kia, thân thể Thẩm Thanh thu run rẩy dữ dội, nhưng không thể ngăn đối phương tiêu ký, cuối cùng liên kết vẫn hình thành trong thân thể hắn.

Thẩm Thanh Thu suy yếu cố quay mặt đi, đáy mắt ẩn giấu sự căm ghét, không muốn nhìn Lạc Băng Hà thêm một giây nào nữa, đối với Thẩm Thanh Thu mà nói, đối phương chẳng qua chỉ coi hắn là một công cụ tiết dục, chỉ là đơn pương cướp đoạt cùng lăng nhục tình ái mà thôi.

======================Tác giả có lời muốn nói:

Đây là lần đầu tiên viết ABO,ta cảm thấy thật sự quá khó khăn, có nhiều chỗ không được tốt cũng không hiểu ta đều bỏ đi! Cứ như vậy đã.

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Subscribe
Notify of
guest
15 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
Tịch Nguyên

Ra thêm đi tác giả ơi ಡ ͜ ʖ ಡ༎ຶ‿༎ຶ

Anonymous

Mong có chương 2 ạ truyện dùng những từ ngữ rất cuốn mong tác giả ra tiếp 2

Có rất nhiều người báo lỗi không hiện ảnh trên trình duyệt của FB, bạn hãy Nhấn nút [...] -> Mở bằng trình duyệt khác để đọc truyện nhanh & không lỗi nhé.

OK, đã hiểu.