Thủ hộ bên người 1

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Chương 1: Thay đổi – [Không nên làm phiền ảnh đế đang ngủ]
6:30, Chu Thành nghe thấy tiếng động ở cửa chống trộm, mơ màng xoay người tiếp tục
ngủ
7:30, Chu Thành lại lần nữa nghe thấy tiếng cửa, híp mắt nhìn xung quanh rồi lại lôi gối
mềm úp lên đầu ngủ tiếp
7:45, tiếng nước tí tách rốt cuộc cũng dừng lại, Chu Thành cảm thấy mình có lẽ nên tăng
thêm cách đồ cách âm trong nhà
8:00, Chu Thành rốt cuộc không chịu được thêm, vác theo đầu tóc như ổ gà chạy ra khỏi
phòng
“Lý Tiếu Nhiên, anh lần sau đừng mới sáng sớm đã làm đồ ăn thơm như vậy có được
không?”
Lý Tiếu Nhiên một tay cầm chảo điện, nghe thấy giọng Chu Thành liền quay đầu hướng
cậu cười, lộ ra hàm răng trắng có thể chói mù mắt: “Chào buổi sáng, tôi làm cho em một
phần nhé.”
Một bụng lửa giận của Chu Thành liền tan thành mây khói.
Ngáp một cái, lại nhịn không được nhìn nhìn trứng chiên trên chảo điện, Chu Thành liền
rối rắm không biết nên vào phòng tiếp tục ngủ nướng hay ở lại đây ngồi ăn sáng.

Lý Tiếu Nhiên nhanh nhẹn đem trứng gà đặt xuống bàn, tay trái cầm đĩa sứ trắng, tay
phải dùng dao cắt trứng gà thành 6 phần đều nhau, cùng với trứng đã làm xong thành 12
miếng trứng chiên xinh đẹp chờ chủ nhân kiểm duyệt.
Mùi thơm của trứng gà chui vào mũi Chu Thành, cố tình có người không biết điều mà hỏi
thêm: “Còn có mỳ nước, dùng nước trong, có ăn hay không?”
“Ăn.” Chu Thành không có khí thế mở miệng.
Đáy mắt Lý Tiếu Nhiên hiện lên mạt ý cười.
Chờ đến khi Chu Thành chán nản xoa tóc, chân dài lắc lư tính vào phòng tắm rửa mặt, Lý
Tiếu Nhiên mới hắng giọng nói: “Lần sau rời giường nhớ rõ mặc quần dài.”
Chu Thành sửng sốt, cúi đầu liền thấy.
Phắc, mất mặt, không biết cố gắng.
Khi Chu Thành rửa mặt xong ngồi trước bàn ăn đã khôi phục bộ dáng trầm ổn trước màn
ảnh, phảng phất như người bực bội vì rời giường sớm mười phút trước không phải là cậu.
Ăn liền 2 miếng trứng chiên, lấp đầy dạ dày trống rỗng “Anh mấy giờ đi làm?”
“8 giờ rưỡi.” Vừa nói chuyện, Lý Tiếu Nhiên vừa nhanh nhẹn ăn cơm.
Chu Thành thấy vậy liền nhăn mày.
“Em không ăn sao?” Lý Tiếu Nhiên uống xong canh, dùng khăn giấy lau miệng, “Nguội
là không ngon nữa đâu.”
“Lần sau không cần chờ tôi ăn sáng.”
Lý Tiếu Nhiên kéo cổ tay áo xuống, cài cúc ngay ngắn, nghe vậy liền cười, “Nếu ở hai
người thì sao có chuyện một người ăn cơm được?”
Chu Thành gắp một đũa mỳ, trong miệng là sợi mỳ mềm mại với nước dùng đậm đà, hơi
nóng bay vào mắt, tê tê dại dại, làm hắn cực kỳ không thoải mái.
“Tiếu Nhiên”
Lý Tiếu Nhiên đang đi giày da liền ngẩng đầu “Ân?”
“Lần sau tôi sẽ dậy sớm một chút.”
Khóe miệng Lý Tiếu Nhiên giương lên, gật đầu tỏ vẻ mình đã biết.

Nhưng ý nghĩ như vậy luôn biến mất hầu như không còn gì mỗi sáng sớm.
Chu Thành nhìn trần nhà, mờ mịt nghĩ, một diễn viên có đồng hồ sinh học hỗn loạn như
mình thật sự thích hợp cùng một cảnh sát chín giờ đi làm, sáu giờ tan ca cùng một chỗ
sao?
Xem như là diện mạo Lý Tiếu Nhiên có chút đẹp trai, dáng người tốt một xíu, trù nghệ
tốt một xíu, tích cách tốt một xíu, nhân phẩm chính trực một xíu,… Nhưng đây cũng
không phải lý do khiến bản thân mỗi ngày đều dậy sớm như thế.
Đi chân trần ra khỏi phòng khách, hơi hối hận với quyết định trong lúc xúc động kia, vừa
ngẩng đầu liền thấy bóng dáng cao lớn mạnh mẽ của Lý Tiếu Nhiên trong bộ đồng phục
màu xanh lam.
Đúng vậy, Chu ảnh đế muộn tao yêu thầm đồng chí cảnh sát thoạt nhìn một chút cũng
không hợp với bản thân, cậu cho rằng mang đối phương hòa nhập vào sinh hoạt của
chính mình, có thể làm cho hắn có cảm tình với mình, cho nên mới tìm cớ cho Lý Tiếu
Nhiên thuê phòng miễn phí.
Lại không nghĩ đến sau này bị thay đổi thói quen lại chính là bản thân cậu.
Sở thích của Chu Thành không nhiều lắm, ngoài làm việc ra thì chính là chơi game, tuy
rằng lúc cậu chơi trò chơi nhiều khi sẽ như một lão đầu nhi, thua sẽ nhẹ nhàng cau mày,
thắng thì hàng mi sẽ nhướng cao lên, người không biết lại nghĩ rằng cậu đang xử lý công
việc.
Người đại diện khi biết được sự thật đã từng hô to bị lừa rồi, ngờ đâu cũng bị lôi cuốn
vào trò chơi rồi sau đó hâm mộ sự bình tĩnh của Chu Thành.
Mà cậu lại ở tuổi ba mươi hai, chuyên nghiệp lấy được ngôi vị ảnh đế, người trong nghề
đều nhất trí cho rằng mười năm mài kiếm, danh xứng kỳ thực
Nhưng cho dù có trở thành ảnh đế đi nữa không thể loại bỏ việc Chu Thành là một người
nghiện game, nói cách khác, chỉ cần được cho nghỉ phép, Chu Thành cơ bản trạch trong
nhà chỉ để chơi game.
Đây cũng chính là nguyên nhân khiến cậu không tài nào dậy sớm được. Ai mà bốn giờ
sáng mới ngủ như Chu Thành thì bất luận nghe thấy tiếng động làm phiền không cho ngủ
vào sáng sớm đều chỉ muốn giết người.
Chẳng qua nếu là Lý Tiếu Nhiên thì bản thân chưa kịp ra tay thì đã bị đối phương quật
lại.

Ý nghĩ như vậy cuối cùng kết thúc vào một buổi tối kia.
Sau khi ăn uống vui chơi cùng bạn bè rồi trở về nhà, Chu Thành mở cửa liền thấy đôi
giày da đen của Lý Tiếu Nhiên ném lung tung ở trước cửa, phòng khách có ánh đèn nhàn
nhạt.
Vừa bước vào, Chu Thành vừa nghĩ muốn cùng Lý Tiếu Nhiên nói chuyện thật tốt. Hắn 2
ngày nay bận công tác không về nhà, Chu Thành liền trải qua 2 ngày sống như mơ. Thực
ra đâu cần phải thống nhất thói quen sinh hoạt cho 2 người đúng không? Đặc biệt là khi
bọn họ cũng chưa hải người yêu hay gì.
Nhưng khi Chu Thành vừa bước vào phòng khách liền nhìn thấy cảnh tượng khiến bản
thân hồn phách lên mây: Lý Tiếu Nhiên nhắm chặt 2 mắt đang ngã trên sopha, đồng phục
màu xanh ở bụng cũng bị nhuốm thành màu đen.
Bản thân đã hóa trang nhiều lần khiến Chu Thành đương nhiên biết Lý Tiếu Nhiên đang
bị thương.
“Lý… Lý Tiếu Nhiên!” Chu Thành quỳ gối bên sopha, vừa kêu tên hắn vừa lôi di động
ra, ngón tay vội bấm gọi số 120.
Ngoại trừ một lần diễn trên dây cáp bị xảy ra sự cố, Chu Thành còn chưa từng run đến
thế, tay cậu đầy mồ hôi khiến cho di động trượt xuống, va vào sàn nhà thành 1 tiếng vang
thanh thúy
Chu Thành cắn răng tự nhủ với bản thân cần phải bình tĩnh, vuốt mặt một cái rồi run rẩy
cởi cúc áo trên bụng của hắn.
“Chu Thành? Em về rồi à?”
Chu Thành như đứa ngốc nhìn Lý Tiếu Nhiên xoa xoa đầu ngồi dậy, mắt do thức đêm mà
tròng mắt toàn tơ máu.
Lý Tiếu Nhiên khó hiểu nhìn mặt cậu, sau đó cẩn thận suy nghĩ liền hiểu ra: “Đây không
phải máu của tôi, là của nghi phạm.”
“Đừng lo.”
Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay của Chu Thành trấn an cậu.
Chu Thành nghĩ, sau này nếu ai đó nửa đêm gọi cậu chơi game làm cậu không dậy nổi,
bản thân nhất định sẽ giẫm chết người đó. Không có gì có thể quan trọng hơn chuyện của
vị đồng chí cảnh sát này.

Cậu thật sự không dám nghĩ, nếu như có một ngày mình không còn nhìn thấy nụ cười ấy
nữa, bản thân sẽ ra sao.

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Subscribe
Notify of
guest
1 Comment
Inline Feedbacks
View all comments
Trading-Plattform

The point of view of your article has taught me a lot, and I already know how to improve the paper on gate.oi, thank you.

Có rất nhiều người báo lỗi không hiện ảnh trên trình duyệt của FB, bạn hãy Nhấn nút [...] -> Mở bằng trình duyệt khác để đọc truyện nhanh & không lỗi nhé.

OK, đã hiểu.