MV 24

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Bát Đức Trấn chỉ là một trấn nhỏ, nhưng chim sẻ dù nhỏ thì ngũ tạng vẫn đầy đủ, từ nhà trẻ, tiểu học, sơ trung đến cao trung, cái gì cần có đều có, tuy không có đại học, nhưng mà thành phố kế bên Bát Đức Trấn có một khu đại học tổng hợp, tuy rằng không lọt nổi vào top xếp hạng cả nước, nhưng gần nhà, điểm sàn cũng không cao, hầu hết thanh niên sinh ra ở Bát Đức Trấn đều sẽ lựa chọn đi nơi đó học.

Dân cư trấn trên không ít cũng không nhiều, đủ náo nhiệt lại không quá chen chúc, mỗi nhà mỗi hộ đều có phòng ở, người trẻ tuổi hoàn toàn không cần vì một bộ sống mà cố gắng, mức tiền lương không tính cao, nhưng cũng không tính thấp, dưới tình huống không có áp lực về nhà ở, hầu hết mọi người cho dù không có công việc tốt mấy vẫn có thể ở trấn nhỏ này thoải mái dễ chịu sống qua ngày—— miễn là đừng đòi hỏi quá cao.

Nhìn Kế Hoan cùng Vương Tiểu Xuyên sắp lên năm ba cao trung vẫn có thể chạy đi làm công là biết, áp lực học tập của bọn họ cũng không lớn, áp lực của bọn học sinh đã không lớn, vậy cuộc sống của người trưởng thành lại càng nhẹ nhàng hơn. Vì thế trấn trên có một cái hiện tượng, cũng không biết là có kỳ quái hay không: đa số người của trấn trên đều đời đời sinh hoạt ở chỗ này, từ thời ông cố đã ở, sau đó tới đời ông bà, đời cha mẹ…… Cho dù có người bởi vì cầu học mà đi ra ngoài, nhưng hầu như tất cả vẫn lựa chọn trở về, cái thị trấn này quả thực rơi vào tình trạng tuần hoàn bên trong.

Nói cách khác, đây là một trấn nhỏ vô cùng khép kín.

Đối với người lớn đã có việc làm còn đỡ ——  thường thường cũng có người học đại học ở bên ngoài xong trở về đây làm việc rồi trở thành đồng nghiệp, nhưng đối với lớp trẻ mà nói, chuyển giáo sinh giống như sinh vật hiếm lạ trước nay chưa thấy qua!

Đặc biệt những chuyển giáo sinh này đến khiến cho trường học sửa lại đồng phục, còn đổi thành kiểu dáng có thẩm mĩ như vậy, đẹp như vậy, cảm giác giống như những bộ đồng phục thường thấy trên manhua!

Đúng là người thành phố a!

Sự tò mò của mấy nhóc nhà quê ở Bát Đức Trấn hoàn toàn bị nhóm chuyển giáo sinh hấp dẫn. Cho dù bọn họ đi đến nơi nào, luôn có người lén lút đánh giá bọn họ, không phải không có người muốn bắt chuyện với những chuyển giáo sinh đó, nhưng mà có vẻ như tất cả mọi người đều chạm phải đinh, hoặc mềm hoặc cứng.

Vương Minh Tình cũng vậy, trước lúc Kế Hoan trở về đi học, không biết có bao nhiêu nam sinh nữ sinh muốn cùng cô tiếp xúc, bất quá cô hoàn toàn khinh thường không thèm đáp lại, vậy mà Kế Hoan vừa đến, đối phương lại chủ động chào hỏi, có điều bây giờ đến phiên đối phương phải nếm mùi thất bại trước Kế Hoan, sau chuyện đó, Kế Hoan lúc nên đọc sách thì đọc sách, lúc cần làm bài tập thì làm bài tập, hoàn toàn không để ý đến đối phương.

Nội tâm đám thanh niên trên trấn nháy mắt bình ổn lại.

Xem đi, người nhà quê bọn ta cũng rất ngầu, mấy người không để ý tới bọn này, bọn này cũng cần không để ý tới mấy ngươi!

Tóm lại, sau khi Kế Hoan trở về, cơn sốt chuyển giáo sinh ở trường lập tức bị dập tắt.

Những việc thế này, Kế Hoan cũng không có chú ý tới.

Sau khi tan học, cuộc sống làm thêm của Kế Hoan lại bắt đầu.

Khác với sự không để ý đối với sinh hoạt ở trường học, Kế Hoan lập tức liền đã nhìn ra sự khác thường của viện điều dưỡng: Khách ở lại viện điều dưỡng rất nhiều.

Mấy căm phòng trống lúc trước bay giờ đều chật cứng người, Kế Hoan ở chỗ này làm thuê hơn nửa năm, lần đầu tiên nhìn thấy loại tình huống này.

Mà những người tới an dưỡng đều có điểm giống nhau: Một, nhìn sơ thì thân thể bọn họ đều khá tốt; hai, bọn họ đều là người từ bên ngoài tới.

“Phỏng chừng là người từ bên ngoài nghe danh nên lại đây ngâm suối nước nóng đi?” Vương Tiểu Xuyên nghĩ không nhiều lắm.

Kế Hoan lại nhíu nhíu mày.

“Hẳn là không phải, bọn họ hoàn toàn không ngâm suối nước nóng ~ thoạt nhìn thân thể rất tốt, thật không biết bọn họ lại đây tiêu tiền làm cái gì, nói không chừng là chỉ đến để an dưỡng thôi?” Một đồng nghiệp khác nhún nhún vai, sau đó, cậu ta bỗng nhiên đè thấp thanh âm: “Nhưng mà, tôi phát hiện cái này.”

“A? Mau nói mau nói ——” so với sự thờ ơ của Kế Hoan, phản ứng của Vương Tiểu Xuyên mới là phản ứng mà cậu ta chờ mong, vì thế cậu ta ho khan, nhanh chóng nhỏ giọng nói:

“Những người này đều họ Vương!” Dòng họ của mỗi người đều dán ở ngoài cửa, thẻ tên của bọn họ là do cậu ghi, tự nhiên nhanh chóng chú ý tới điểm này.

“A? Cùng họ với tôi?” Vương Tiểu Xuyên giật mình.

“Cho nên, tôi đoán chắc là đại gia đình lại đây nghiệp phép tập thể đi?” Người đồng nghiệp với Kế Hoan thần bí hề hề nói ra kết luận của chính mình.

Kế Hoan cùng Vương Tiểu Xuyên hết chỗ nói.

Mấy người khách bỗng nhiên xuất hiện này rốt cuộc vì sao mà đến, Kế Hoan là hoàn toàn không biết. Có điều sau này Vương Tiểu Xuyên lại nghe được một chút tin tức bên trong: Trước đó có người muốn thu mua khu viện điều dưỡng này, viện trưởng không đồng ý, nhưng mà thái độ đối phương rất mạnh bạo, ngay lúc viện trưởng sắp chịu áp lực không nổi, thì xuất hiện ra thêm hai hộ gia đình cũng tỏ vẻ muốn thu mua, không biết cả ba có nén lút đánh giá lẫn nhau hay không, ngược lại bên phía viện trưởng không có việc gì, sau đó phòng trống của viện điều dưỡng đều chật ních.

Đây là Vương Tiểu Xuyên hỏi thăm ở chỗ dì út mới biết được, dì út dặn dò mấy ngày này cậu phải làm việc thật tốt, thật ra dì út có nói trong khoảng thời gian này cậu tốt nhất không cần lại đây, nhưng mà nghĩ đến Kế Hoan cần công việc này, nên Vương Tiểu Xuyên chọn giấu đi.

Trong lòng Kế Hoan vẫn luôn có chút để ý, cái ao phát hiện bột phấn màu đen kia bị dây thừng vây quanh, treo một tấm bảng ghi đang tu sửa, tạm thời cấm tiến vào.

Hiện giờ công việc của Kế Hoan cùng hộ công chính thức không khác nhau mấy, về phía Vương Tiểu Xuyên tuy rằng so với lúc mới tới thì thuần thục rất nhiều, nhưng mà ngành nghề vẫn là muốn đơn giản một ít, lúc trước vì chiếu cố bọn họ, bên lãnh đạo thường cố ý để hai người bọn họ làm việc cùng nhau, nhưng mà hiện giờ khách hàng quá nhiều, để một nghiệp vụ không đủ thuần thục như Vương Tiểu Xuyên làm việc thì không ổn lắm, vì thế Vương Tiểu Xuyên bị sắp xếp đi dọn vệ sinh bên ngoài, mà Kế Hoan vẫn giống như thường ngày qua lại quản lý các gian phòng trong trung tâm an dưỡng.

Hôm nay cùng đi chung với Kế Hoan là Trương tỷ, một hộ công lão luyện, chị rất tự hào về năng lực nghiệp vụ của mình, dù là khách hàng khó chăm nom đến đâu, chỉ cần giao cho chị thì chị đều có thể xử lý vô cùng thỏa đáng, hiện giờ viện điều dưỡng lại xuất hiện một đống người khỏe mạnh không cần chăm sóc, công việc của chị liền bị đổi thành sửa sang lại phòng, quét dọn vệ sinh, này quả thực là công việc của nhân viên dọn phòng ở khách sạn!

Tuy rằng chị không nói rõ, nhưng mà Kế Hoan nhận ra chị không vui. Đặc biệt là khi nhìn gian phòng mà hai người cần xử lý: Nơi nơi đều là quần áo và giày, cái bàn thường ngày dùng để để thuốc lúc này bãi đầy đồ trang điểm và nước hoa, vừa thấy đã biết đây là phòng của một thiếu nữ, đó là còn chưa tính, trong phòng lung tung rối loạn, người khách phòng này thật sự đem nơi này coi như phòng khách sạn.

Sắc mặt Trương tỷ ngày càng tối. Hai người đều trầm mặc không nói làm phương châm sống, chỉ mong mau mau dọn xong phòng rồi chạy lấy người.

Trớ trêu ngay lúc này, chủ nhân căn phòng trở lại, có hai người đi đến, đều là con gái. Trong đó có một người là Kế Hoan quen biết, đúng là cô gái Vương Minh Tình mấy ngày nay vẫn luôn ngồi ở bên cạnh cậu, tuy rằng người còn lại Kế Hoan không quen biết nhưng nhìn cũng quen mắt, tám phần cũng là chuyển giáo sinh.

“Tình Tình, ông nội rốt cuộc muốn làm cái gì vậy! Sao lại muốn chúng ta đi làm việc của người ở, không tính trong nhà, nơi này rõ ràng có nhiều người dọn vệ sinh như vậy, dựa vào cái gì muốn bọn mình làm những việc này!” Cô gái không quen biết lúc vào cửa còn lớn tiếng oán giận, nhìn đến hai người đang quét dọn vệ sinh trong phòng, cô ta vội vàng im miệng.

Nhưng mà có lẽ tâm tình cô nàng không tốt, đám người Kế Hoan vừa lúc đụng vào ngay họng súng của cô, sắc mặt cô ta lập tức trở nên thật khó chịu.

May mà Vương Minh Tình đúng lúc nhận ra Kế Hoan, duỗi tay ngăn cô ta lại, Vương Minh Tình cười cười với Kế Hoan: “Là Kế Hoan à? Cậu sao lại ở chỗ này…… vậy?”

Lúc làm việc Kế Hoan có mang khẩu trang, nên cũng khó mà nhận ra ngay.

“Cậu ta là ai vậy? Tình Tình, sao cậu lại quen một người dọn vệ sinh vậy?” Kế Hoan còn chưa trả lời, cô gái nọ đã buột miệng nói ra, lúc này sắc mặt Trương tỷ đứng cạnh Kế Hoan lập tức tối lại.

Vì thế, trước khi Trương tỷ kịp lên tiếng, Kế Hoan nhanh chóng mở miệng nói:

“Tôi làm việc ở đây.”

Mà lúc này, Vương Minh Tình giới thiệu Kế Hoan với cô gái bên cạnh, nghe cô dùng hai chữ “Bạn học” giới thiệu mình, Kế Hoan nghĩ: Quả nhiên, cô gái kia cũng là một trong những chuyển giáo sinh.

Hơi rũ lông mi, Kế Hoan dời tầm mắt nhìn sàn nhà trước mặt hai cô gái.

Kế Hoan muốn nhanh nhanh dọn xong phòng này, sau đó nhanh nhanh rời đi, tuy rằng cậu không ngại làm công việc dọn dẹp này, thế nhưng sắc mặt Trương tỷ bên cạnh đã càng ngày càng không tốt. Tám phần là bốn chữ “Người dọn vệ sinh” vừa rồi đã chọc giận chị.

Nhưng mà nguyện vọng này của cậu nhất định là không thành, sau khi nghe hiểu Vương Minh Tình giới thiệu, thiếu nữ bên cạnh tròng mắt xoay chuyển, bỗng nhiên thật mừng rỡ nói:

“Là người cậu quen thì dễ nói rồi. Này! Hai người có thể giúp tôi chút chuyện hay không? Ta sẽ trả tiền cho, trả gấp đôi tiền lương hiện tại của các cậu, thế nào? Đều là dọn vệ sinh, làm ở chỗ nào mà chả giống nhau nhỉ?”

Kế Hoan vốn định từ chối, nhưng mà nhìn thấy Trương tỷ sắp nhịn không được muốn mở miệng, Kế Hoan vội vàng ngăn lại, kéo khẩu trang xuống cướp lời:

“Có thể, nhưng mà chỉ mình tôi đi thôi, Trương tỷ là hộ công chính thức ở đây, chỉ là lại đây dạy tôi mà thôi, bình thường không làm mấy việc này.”

Cậu ở một bên nói, một bên đè lại bả vai Trương tỷ , Trương tỷ tuy quật cường tránh né, cuối cùng cũng dựa theo ý Kế Hoan không hé răng.

Sau đó, Kế Hoan có thêm một công việc, đãi ngộ rất tốt, gấp ba lần hiện tại.

Nơi công tác: Đình viện tư gia kế bên.

Không chỉ cô gái kia, ngay cả Vương Minh Tình đều suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng đem công việc của mình giao luôn cho Kế Hoan.

Mặc vào đồng phục làm việc hai người đưa cho cậu, mang theo một cái thẻ bài gỗ xác minh thân phận, Kế Hoan cứ như thế đi làm.

Sau khi thông qua kiểm tra ở cổng, Kế Hoan xách theo dụng cụ vệ sinh bước qua cổng lớn mà trước nay vẫn luôn thật thần bí trong mắt cậu……

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
Có rất nhiều người báo lỗi không hiện ảnh trên trình duyệt của FB, bạn hãy Nhấn nút [...] -> Mở bằng trình duyệt khác để đọc truyện nhanh & không lỗi nhé.

OK, đã hiểu.