MV 7

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

 

Trước khi chết, người đàn ông này đã dùng thân mình để bảo vệ bạn gái, còn bản thân thì chết ngay tại chỗ. Đáng tiếc là cậu ta trả giá lớn như vậy cũng không đổi được mạng sống của bạn gái, ngay hai ngày sau đó, người kia cũng đã chết.

Cũng giống với bạn gái, cậu ta không cha không mẹ, chết thì chết, cũng chẳng có ai chú ý tới. Có điều, tại sao bây giờ cậu ta vẫn còn sống?

Không…… Không thể nào, người đàn ông này bộ dạng lúc chết vô cùng thê thảm, cả người từ trên xuống dưới đều rách rưới, là chết đến không thể chết hơn mà!

Tên thủ lĩnh hoảng sợ nhận ra bản thân đã bị đối phương khóa chặt! Khi đồng bọn muốn bỏ người chạy lấy mạng bỏ rơi hắn, ngay lúc mà bọn họ sắp chạm đến tay nắm cửa, thì trong nháy mắt, người đàn ông kia đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ!

“Quỷ… Quỷ …a…!” Hét lên một tiếng thảm thiết, bọn áo đen hai chân mềm nhũn, ngã ngồi trên nền đất lạnh băng của nhà xác.

Sau đó, bọn họ nhìn thấy người đàn ông rách tung tóe kia lộ ra một nụ cười nhạt, trước ánh mắt chăm chú của mọi người, mặt cậu ta bỗng nhiên nứt ra, thân hình càng kéo càng dài, cuối cùng người đàn ông đó biến thành một con quái vật, vượt qua sức tưởng tượng của con người –

“…… Phòng giữ xác của bệnh viện phát sinh nổ mạnh, khiến năm người đàn ông tử vong.” – ngày hôm sau, tiêu đề này liên tục xuất hiện trên các trang báo xã hội lớn, tuy không tính là chuyện gì hot, nhưng lại kéo được không ít người quan tâm: Không phải là nhà xác sao? Như thế nào lại có năm người sống ở bên trong? Bọn họ là nhân viên công tác sao? Nếu không, sao bọn họ xuất hiện ở nhà xác làm cái gì?

“Vụ án buôn lậu khí quan lớn đã được phá!” – tiêu đề phía trước được phát ra, sau ba ngày một cái tiêu đề khác càng bắt mắt xuất hiện trên trang bìa các tờ báo xã hội, chiếm lấy hơn phân nữa diện tích.

Thời điểm truy tra thân phận của năm người bị hại, trong lúc vô ý cảnh sát phát hiện ra trong số đó có một người là nghi phạm quan trọng của vụ án buôn lậu khí quan chưa được phá! Theo manh mối này tìm hiểu nguồn gốc, cuối cùng truy ra được một đường dây tội phạm cùng với mười ba vụ án giết người lớn nhỏ chưa được phá giải, các trang báo xã hội toàn bộ bị các vụ án này chiếm trọn, ngược lại nguyên nhân sâu xa dẫn đến một loạt các sự kiện này lại bị quên mất.

Có điều, thực sự là chuyện này sẽ nằm ngoài tầm kiểm soát của cảnh sát rồi.

Tin tức mà báo chí đưa ra luôn luôn là điều mà chính phủ “Muốn người dân biết”. Mà có “Muốn người dân biết” vậy tự nhiên sẽ có “Không muốn bị người dân biết”.

“Chuyện này là do ma vật làm, đối phương toàn thân phát nổ. “Nhà xác bệnh viện vốn là nơi vắng vẻ ít dấu chân người, giờ lại càng không có ai, nơi này đã biến thành một mảnh đổ nát.

Nguyên nhân nơi này biến thành như vậy một phần là do tự bạo, một phần là vì che dấu sự xuất hiện của ma vật, nhân viên chuyên nghiệp phụ trách phần kết đã dựng ra lần nổ thứ hai. Vì để cho công việc che lấp càng thêm hoàn thiện, thường thường vẫn có đoàn người đi vào bên trong mảnh đổ nát bận rộn làm việc.

Hai người đàn ông mặc đồ cảnh sát đi giữa đống đổ nát, một người trong số đó lên tiếng thông báo công tác kiểm tra đã hoàn thành. Ngay tại thời điểm bọn họ nói chuyện, một cậu thành niên trẻ tuổi từ xa chạy tới, trong tay cầm theo một cái máy chiếu, cậu ta nghiêm túc báo cáo với hai người:

“Báo cáo! Tôi đã khôi phục được đoạn phim ghi hình trong phòng, bên trong chỉ có năm người đàn ông chết trong vụ nổ, vẫn chưa nhìn thấy hình ảnh của thủ phạm…..” Nói tới đây, cậu do dự:” Năm người kia hành vi rất kì quái, nhìn như là……. gặp phải quỷ…..”

“Ồ? Trước đem đoạn ghi hình cho chúng ta là được, cậu cứ đi xử lý công việc tiếp đi.” Người đàn ông có dáng người cao hơn cười nói.

Cậu thanh niên cúi người chào, thành thật đem đồ vật giao cho bọn họ liền rời đi. Nhìn bóng dáng của cậu, người đàn ông kia lại cười:

“Đây là lần đầu tiên nhóc ấy tham gia vụ án như thế này đúng không? Xem ra còn chưa nắm rõ tình huống cho lắm……”

Ma vật vốn không hình không bóng, bọn chúng tồn tại trên thế giới này, nhưng cameras của con người lại không cách nào ghi được hình ảnh của bọn chúng. Những sự việc như “Gặp phải quỷ” thường xuất hiện trong quá khứ đều là ma vật làm ra.

“Cứ làm thêm vài vụ thế này cậu ta sẽ hiểu rõ thôi.” Người đàn ông còn lại khoan dung lên tiếng.

“Lại nói, lúc ấy trong nhà xác còn có thi thể của người mà đội bên kia đang tiềm kiếm.” Nam tử có dáng cao bỗng nhiên lên tiếng: “Cô gái đó thật tội nghiệp, mang thai ma cũng không biết, còn tưởng đó là con mình.”

“Sớm muộn gì cũng sẽ chết, chết như thế cũng tốt”. Người còn lại lắc đầu: “Hiện tại danh sách những người mang thai ma đều đã chết”

“Nghe nói trong nhà cô gái đó còn có người thân, lát nữa kêu người đem tro cốt cô ấy đưa trở về đi.”

Dứt lời, hai người đàn ông liền đổi chủ đề nói chuyện, xoay người rời đi.

Tuy rằng theo thông tin mà bệnh viện đưa ra, ma vật trong đoạn hội thoại vừa rồi được đưa đến bệnh viện cùng với cô gái, cũng được nghe bệnh viện nói về quan hệ của hai người, nhưng bọn họ vẫn không tin tưởng mấy vào suy đoán này.

Ma vật sẽ không cùng con người phát sinh bất kỳ điều gì,lí do duy nhất khiến một ma vật trưởng thành ở bên một phụ nữ loài người chính là ma thai trong người của cô ta.

Cũng chính là vật cực kì bổ dưỡng giúp ma vật trưởng thành.

Vì lo sợ bị người đuổi theo, Kế Hoan đành trốn trốn tránh tránh ẩn nấu ở hai nơi rồi mới trở về quê nhà. Chờ đến lúc hắn về tới thì tro cốt của chị hai cũng đã được người ta đưa đến tận cửa.

Thời điểm trời tối đen Kế Hoan mới về đến nhà, đẩy cửa bước ra, Kế Hoan phải bật đèn mới phát hiện ra ông nội đang ngồi một mình ở gian chính. Lúc đó Kế Hoan cũng không biết phải nói cái gì cho phải, cậu liếc mắt một cái nhìn thấy những bài vị đặt trên bàn thờ ở phía sau lưng ông nội. Kế Hoan lập tức phát hiện nơi đó đã xuất hiện thêm mội cái bài vị, vốn chỉ có hai bài vị, hiện giờ biến thành ba cái.

“Ông ơi….” Kế Hoan mở miệng, phát ra thanh âm vô cùng khô khốc.

“Tiểu Hoa Nhi về rồi sai con.” Ông nội đứng lên, từ trên chỗ ngồi chậm rãi đứng lên, ông lão có hơi tập tễnh. Lúc đứng lên,trong lúc vô ý chạm vào thành ghế dựa, Kế Hoan vội vàng bước nhanh qua đỡ lấy ông lão, chờ đến khi ông được cậu nâng dậy đứng vững, cậu mới phát hiện đôi mắt của ông đã đục đi ít nhiều.

“Ông nội? Đôi mắt của người…….” Kế Hoan có chút quýnh quáng.

“Không có việc gì, chẳng phải lúc trước cũng không được tốt sao? Có lẽ là tới lúc rồi, mấy ngày nay ta đều nhìn không rõ lắm, chỉ thấy hình dạng đại khái.” Đối mặt với mù,ông lão vẫn rất vui vẻ,vuốt ve bả vai cháu nội, ông dùng bàn tay khô gầy vỗ thật mạnh hai cái

Kế Hoan ngẩn người.

Ông lão thấy thế lại vỗ hẳn hai phát, sai đó lấy ra một cái túi giấy từ trong tủ kéo sau lưng: “Con đi không bao lâu ta liền nhận được tin chị con gửi về, tìm người xem thì họ nói bên trong bao là ảnh chụp của chị con cùng bạn trai của nó, con mau nhìn dùm ta, coi coi đối phương có bảnh không?”

Ông lão đem túi giấy trong tay giơ lên trước mặt Kế  Hoan,Kế Hoan giật mình, một lúc lâu sau mới nhận lấy, mở ra, quả nhiên bên trong là một bức ảnh.

Thời điểm Kế Hoan nhìn thấy ảnh chụp, cậu lại ngây người:

Trên ảnh chụp chỉ có một mình chị cậu, bên cạnh không hề có ai.

Ma vật vốn không hình không bóng, bọn chúng tồn tại trên thế giới này, nhưng cameras của con người lại không cách nào ghi được hình ảnh của bọn chúng.

Đương nhiên, giờ phút này, Kế Hoan vẫn chưa biết điều đó. Nhưng mà, cậu vẫn có thể thấy được hình ảnh chị cậu tươi cười.

Trên ảnh chụp, chị hai cười rất vui vẻ, dáng vẻ thật hạnh phúc, chị cậu hơi hơi nghiêng người, từa như bên cạnh còn có một người đứng đó làm điểm tựa cho chị vậy.

Kế Hoan nghiêm túc nhìn thoáng qua nụ cười của chị, sau đó chậm rãi nói: “Dạ, cũng được, lớn lên còn rất lanh lợi”

“Xứng đôi với Tiểu Hắc của ta không?” Ông nội gật gù, tiếp tục hỏi.

“Cũng được,vóc dáng rất cao, có điều hơi đen.” Kế Hoan tiếp tục nói.

“Cao là tốt rồi, con trai đen chút cũng chẳng sao, hồi nhỏ Tiểu Hắc cũng không trắng mấy.” Ông nội nghe vậy thì cười càng vui vẻ hơn.

Trước mặt Kế Hoan hiện lên hai gương mặt tươi cười của ông nội cùng chị hai, vì thế cậu cũng cười, hốc mắt lại có chút đỏ. Cậu thật cẩn thận lấy một cái gì đó từ ba lô vác trước ngực, nhìn kỹ, lại là một cái tã lót nho nhỏ.

Đem tã lót để sát vào ông nội, Kế Hoan nhẹ giọng nói: “Ông nội, con mang em bé của Tiểu Hắc về.”

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
Có rất nhiều người báo lỗi không hiện ảnh trên trình duyệt của FB, bạn hãy Nhấn nút [...] -> Mở bằng trình duyệt khác để đọc truyện nhanh & không lỗi nhé.

OK, đã hiểu.