TL 6

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Chương 6
Bạch Dục Nhiên uống nước hệ thống cung cấp tưởng như đến no bụng nhưng khi sờ  dạ dày của mình cảm thấy chỉ chứa toàn không khí .
Lấy quyển sổ tiết kiệm ra , nhìn bên trong kể ra có hơi chút cảm giác bản thân vẫn chưa đến nông nỗi , thế nhưng số tiền trong tài khoản cũng có hai mặt tác dụng . Hiện tại , Bạch Dục Nhiên cũng không muốn tiêu xài khiến vất vả chất chồng thêm nữa.
“ Này người họ Bạch, cô có thức ăn sao…? ” . Từ khi Kiro uống nước hệ thống cung cấp , sau đó bắt đầu chiến tranh lạnh với Bạch Dục Nhiên, một câu cũng không đáp lại . Đáng tiếc , nàng ấy dù khởi màn chiến tranh lạnh nhưng mặt khác lại không thích chiến tranh lạnh , Bạch Dục Nhiên không muốn để ý đến ý tứ của nàng. Kiro dù có chí khí , ngoan cố đến gần khuya , dù miệng vết thương đau nhứt vẫn không màng đến việc cầu cứu Bạch Dục Nhiên nhưng thật phí công vì vào nửa đêm gần sáng , bụng Kiro đói đến hoa mắt , ảo ảnh miếng thịt bò xông khói thơm lừng , thịnh soạn trước mắt , thật sự không kiềm nổi cơn đói , nàng đành buông mặt nói chuyện với Bạch Dục Nhiên .
Bạch Dục Nhiên ngồi trên ghế salon làm việc khuya , nghe thấy tiếng Kiro tự dặn lòng phải sống , không thể chết . Không đành lòng , Bạch Dục Nhiên đứng lên đi lấy mặt bao ném đến trước mặt nàng.
Kiro nằm nghiêng , cầm lấy mặt bao hỏi: “Đây là cái gì?”
“Mặt bao . Cô thật sự rất tốt số, ngay cả mặt mũi bao cũng không nhận ra.”
“Tôi hỏi cô , không có nhà máy , hiệu buôn sản xuất cùng ngày , bánh bao rốt cuộc là thứ gì ?”

này không có tiêu nhà máy hiệu buôn cùng sản xuất ngày bánh bao rốt cuộc là vật gì?”
“ Im lặng đi ! Có ăn hay không .” Bạch Dục Nhiên đi qua , muốn đoạt lấy mặt bao , Kiro nhanh nhẹn lắc mình một cái , Bạch Dục Nhiên túm lấy , cướp đoạt , bảo vệ mặt bao, vẫn đang muốn đắc ý, thật vất vả để khép lại , giờ đây miệng vết thương đã bị liên lụy , lập tức như nổ tung. Mặt Kiro nhất thời trắng bệch, đơ ra tại chỗ , không nhúc nhích.
“Nói lầm bầm, hừm hừ…” Bạch Dục Nhiên đứng trước mặt Kiro , nhìn thấy tình cảnh bi thảm của nàng , “Tiếp tục chỉ .”
Kiro chậm rãi nằm ngửa xuống , từ từ kéo mền vượt qua đỉnh đầu, cả người yên bình trong lớp nệm ấm chăn êm.
Bạch Dục Nhiên cũng buồn ngủ, nhưng chiếc giường  duy nhất hơn phân nửa đã bị Kiro chiếm lĩnh, đêm nay nàng chỉ có thể ngủ sô pha.
Mới vừa bế thảm lông ra từ tủ quần áo ,chỉ nghe thấy trong mền có tiếng sột soạt xé bao đóng gói nhựa và âm thanh ăn bánh mì như của hổ đói.

“Còn gì nữa không ? ” Một phút đồng hồ trôi qua, Kiro chui đầu từ trong chăn đi ra liền nhìn thầy vẻ mặt ai oán của Bạch Dục Nhiên.
“Không phải cô vừa rồi không để bánh bao của tôi lọt vào mắt sao?”
“Có thể không dài dòng sao ? ”
Bạch Dục Nhiên “Hừ” một tiếng , trở mình trên ghế salon, đứng dậy đến tủ lạnh lại lấy ra hai mặt bao ném cho nàng.
“Ăn hết , rồi đi ngủ đi, dưỡng tính thần cho tốt còn sớm về nhà.”
Bạch Dục Nhiên để lại một chiếc đèn đặt dưới đất, chui vào thảm lông ngủ.
Kiro ăn hết tất cả mặt bao ăn , trước khi ngủ chợt muốn hỏi Bạch Dục Nhiên một vấn đề.
“ Vì sao cô phải cứu tôi ?”
Bạch Dục Nhiên: “…”
Đại tỷ , khi cô cầm súng áp lên huyệt Thái Dương tôi , đe dọa rằng nếu không cứu , cô sẽ giết chết , việc tôi cứu cô không phải cũng là bảo toàn tính mạng cho tôi sao ?
Bạch Dục Nhiên cảm thấy vấn đề này rất choáng váng, không thể trả lời bừa , huống chi nàng ấy lấy súng uy hiếp trong lời nói , Bạch Dục Nhiên chỉ có thể nhường , không rõ nên giải thích lí do với nàng thế nào . Cho nên , phương án cuối là câm miệng và cố gắng chìm vào giấc ngủ .
“Sao cô nghèo đến như vậy? Nước lọc tinh khiết cũng chưa được uống ? Tất cả thức ăn đều chỉ là mặt bao ? Lúc trước , tôi cho cô tiền , cô còn đùa giỡn , đòi đốt hết còn gì ?
“…”
“Cô đã ngủ ?”
“…”
Kiên trì chính là thắng lợi, Bạch Dục Nhiên quyết không để ý nàng, Kiro chỉ ngủ một mình nhưng thật ra vì tức giận Bạch Dục Nhiên nên cả đêm vẫn chưa thể yên giấc .
Ngày hôm sau , Kiro vì đau đến tỉnh nên không màng ý tứ .
Lăn qua lộn lại trên giường mãi ngủ không được,

Đùi đã yếu ớt , nay so với việc phải nếm qua sốt dưa chua cá kia còn khổ hơn gấp mười lần. Càng buồn bực hơn chính là đột nhiên nàng đau bụng.
“Họ Bạch , họ Bạch !”
Suy nghĩ vây quanh , Bạch Dục Nhiên đưa lưng về phía Kiro, thần kinh của nàng chịu từng cơn đau xé . Bạch Dục Nhiên vẫn cố gắng giữ bình tĩnh , kiềm nén cơn nóng giận , hỏi han nàng : “ Cô có thôi đi không ? ”
“ Tôi …. tôi muốn đi buồng vệ sinh.”
“Nghẹn lên.”
“… Ngươi nha vẫn là người sao còn, vâng, người, sao!”
“ Đi thôi!”
“Không công, không công không công…”
Bạch Dục Nhiên giận dữ dựng lên, bước xoải nhanh tới trước mặt , định lôi cánh tay , kéo nàng dậy .
“Đau…” Kiro trong đôi mắt ngấn lệ .
Bạch Dục Nhiên nuốt vào không kiên nhẫn, theo xoang mũi hừ một cái ,đỡ lấy sau ót ,ôm chầm lấy eo , chậm rãi đỡ nàng . Kiro hai tay chống trên mặt giường , dùng hết tất cả sức lực còn lại từ thân trên vì không muốn động chạm đến đùi. Không nghĩ tới, mười ngón đều liền tâm, càng khỏi nói đến hai đùi. Chỉ vừa động đậy là một hồi máu tràn ra , nàng bám chặt vào cánh tay Bạch Dục Nhiên chịu đựng .
“ Bĩnh tĩnh hơn một chút có phải tốt hơn không ? Hắc Đạo Thiên Kim Tô Nhị tiểu thư cô suốt cả quá trình lớn lên chẳng lẽ chưa bao giờ gánh chịu tổn thương sao ? ” Bạch Dục Nhiên nói.
“Thông thường đều là tôi bắn người khác , khiến họ không xuống giường được.”
“Ha ha , giờ thì cô biết hai chữ báo ứng viết như thế nào rồi chứ ?”
Bạch Dục Nhiên giúp Kiro đi vệ sinh, nhưng cả hai dường như đã quá xem thường uy lực súng bắn đả.
Đùi phải Kiro căn bản là không thể chạm đất, coi như mũi chân của nàng dính phải từng mảnh tro bụi nàng đều sẽ thét lên , bắt lấy cả người Bạch Dục Nhiên . Nàng coi như đều tựa vào Bạch Dục Nhiên , cả người đều bám lấy . Bạch Dục Nhiên cả người quá độ mệt nhõ trước nữ nhân kia , hoàn toàn không chịu được sức ép nàng gây ra , thắt lưng như bị gãy .
“ Tô Nhị , cô có thể bớt trì lại không ? Nhẹ một tí , tôi sắp tắt thở  …. ”
“Gọi tôi là Kiro .”
“ Kiro đại gia cô nhanh lên ! Một chân cũng không cho tôi hạ xuống chống đỡ , té chết thôi ! ”
Vì thế , hai người họ nhất tâm nhất trí , một lòng phối hợp nhịp nhàng , ba chân bước đến cửa phòng vệ sinh . Mỗi bước là một lần cơn đau bụng tìm đến nàng . Khốn khổ hơn , việc sử dụng bồn cầu lạ trở thành vấn đề khó khăn với nàng.Chỉ có một chân , nàng chẳng lẽ
Chỉ có một chân nàng chẳng lẻ muốn giống cùng da cây thông cống giống nhau trĩ tiến bồn cầu sao!
“Nhanh đi.” Bạch Dục Nhiên muốn kéo Kiro trên người mình xuống nhưng Kiro lại sôngd chết không chịu thỏa hiệp.
“Này , tình huống hiện tại thực nghiêm trọng.”
“ Không phải cô buồn tiểu hay sao ? ”
“ Cô nhìn nhận vấn đề quá nông cạn , mở to hai mắt ra ! Cô xem , tình huống hiện tại tôi thực không có cách nào di chuyển , ngồi lên bồn cầu giải quyết ! ”
Bạch Dục Nhiên dùng khóe mắt khinh bỉ nhìn nàng, nhẹ nhàng đỡ lấy eo , thong thả bế nàng ngồi trên bồn cầu.
“ Tự cởi được chứ ? ”Bạch Dục Nhiên ngồi xổm trước mặt nàng , đầu tóc cũng không kịp vuốt chải , lộ ra gương mặt chưa tỉnh ngủ có chút tiều tụy , có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng nhưng Kiro cảm nhận có chút bá đạo nhưng cũng rất ôn nhu .
Tuy rằng này ôn nhu cũng là bị nàng chết cởi sống túm cấp trá ra tới.
Kiro chợt nhớ tới hình ảnh đầy trời tiền Bạch Dục Nhiên đã đốt ở trước cửa Tô gia .
Trước mắt hình ảnh cùng bóng dáng kia không hiểu sao trùng điệp cùng một chỗ.
“Ta đi ra ngoài.” Bạch Dục Nhiên tránh, đi ra buồng vệ sinh ở đóng cửa thời gian không cảm tình thuyết, “Tốt lắm gọi ta.”
“ Được.” Kiro thản nhiên trả lời.
Bạch Dục Nhiên theo quán tính đi mở tủ lạnh, trong tủ lạnh trừ củ hành tây bỏ mốc meo cũng chỉ còn lại có một đống bánh bao , còn có cả mì tôm. Bạch Dục Nhiên đột nhiên như đối mặt với cuộc sống tuyệt vọng, nàng không biết mình đang đau khổ giãy dụa cái gì, vì sao phải sống trên thế giới này ?  Vì sao chính mình phải cố kiên trì ? Kết quả đổi lấy lòng tự tôn để được gì ? Bụng nàng bất chợt thầm thì tiếng kêu.
Bạch Dục Nhiên tựa vào cửa tủ lạnh , bất lực cười.
Còn điều gì không hay phía trước chờ nàng sao ?
* Bạch * 

“ Aaaaaaa ! ”  Tiếng thét chói tai từ phòng vệ sinh của Kiro truyền ra, sau đó là một trận âm thanh vang lên từ các vật gì đó rơi trên mặt đất một cách loạn xạ .
Tàn một chân , Kiro làm sao có thể ngồi ở thế trung bình tấn ? Kiro căn bản là không có chút lực trụ vững trên thành cầu .
Bạch Dục Nhiên chạy vọt vào buồng vệ sinh, nhìn qua tấm màn là nàng , suốt những ngày sau cũng không muốn hồi tưởng lại hình ảnh ấy …
Kiro quỳ rạp trên mặt đất, quanh thân đều là các mảnh vụn nhỏ cùng hàng tá chai , lọ xung quanh .
Kiro không phải do kinh ngạc , mà do không có cách nào hiểu được : “ Bạch tiểu thư , cô có thể nói cho ta biết lý do vì sao cô có thể sinh hoạt trong một thế giới như thế này hả ? ”

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
Có rất nhiều người báo lỗi không hiện ảnh trên trình duyệt của FB, bạn hãy Nhấn nút [...] -> Mở bằng trình duyệt khác để đọc truyện nhanh & không lỗi nhé.

OK, đã hiểu.