TL 2

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Bạch Dục Nhiên là một người mẫu tự do trẻ , năm nay 22 tuổi .  Bình thường nhận một chút việc trên mạng để làm , thỉnh thoảng chụp một vài bộ ảnh kinh dị , thời kì sinh động nhất chụp dàn nhạc độc lập trong  MV . Trong MV , đầu nàng đội một đóa hoa mẫu đơn lớn , bộ váy dài vào mùa đông dưới -10°C . Nàng chân trần đứng trong làn nước lạnh buốt vào buổi chiều khiến đôi môi tái tím xanh cả mặt bù lại những bức ảnh may mắn đạt chất lượng cao nhưng thật đáng tiếc , các diễn viên quần chúng cũng chỉ nhớ kĩ tên dàn nhạc độc lập kia . Ánh nhìn và diện mạo lạnh lẽo trong MV kia kỳ thật như đến cảm cúm . Nữ diễn viên tên họ là gì hoàn toàn đều không có ấn tượng.

Ở ngoại ô , Bạch Dục Nhiên tự mình thuê một căn nhà nhỏ 40 mét vuông , trang trí trang hoàng , nhìn qua có chút phong cách Địa Trung Hải . Thật tiếc , đồ dùng trong nhà đều trông tốt nhưng lại không dùng được , vắng mặt hai ngày tủ quần áo liền trống đi . Một năm sau , vào buổi sáng sớm còn chưa tỉnh ngủ , nàng đặt một thùng tắm đầy, thở dài , tiếp qua nửa năm nàng nằm giường cao su khiến phía sau lưng bị một vết thương .

Mỗi ngày nàng chạy ngược chạy xuôi , thường bị sai vặt , tạo hình cũng từng thử qua, chỉ là không có mặt trên bất kỳ một MV nào . Vì thế , nàng luôn phải trải qua cuộc sống của giai cấp vô sản .

Khi có tiền , thời gian rảnh rỗi được hưởng thụ chút sung sướng nhưng nếu không , nàng thường dành thời gian đến công viên hóng gió Tây Bắc . Đây là ngành sản xuất , dù cố tình không sắp xếp bối cảnh , còn có chút cốt khí non nớt non nớt nhưng cuộc sống thật khéo vẽ hình người bi thảm .

Vào hai tuần lễ trước , nàng nhận được lời mời chụp ảnh từ một tạp chí chưa có danh tiếng . Từ nhà Bạch Dục Nhiên , họ dẫn nàng đi đến một nhà kho nhỏ , nơi hoang vu hẻo lánh để chụp vẽ chân dung . Từ hồi tiểu học nàng đã qua một vài trận đánh nhau kịch liệt , nam nhân thông thường cũng không để vào mắt cao ngạo , vốn nhiệt tình nên không hề băn khoăn đi đến bất cứ đâu . Tới đó trang phục cũng chưa xong , chỉ nghe thấy tiếng súng, mấy người kia bay vượt qua , chạy đi , khiêng người đàn ông chụp ảnh chết do sự cố máy móc . Bạch Dục Nhiên bị đẩy mặc dù đang mang dép lê cao, phía sau bị đánh , liền ngất đi.

Lúc tỉnh lại nàng phát hiện mắt bị che , không biết chính mình đang ở nơi nào, chỉ cảm thấy nóng đến muốn chết , mồ hôi không ngừng tuôn xuống. Phía sau lưng quần áo bó chặt , nàng cảm giác cả người như đang trong lò lửa, mỗi lần thở mạnh như hút vào trong phổi chỉ có hơi nóng . Không gian chật hẹp nóng bức , lại thêm ghế dựa cứng rắn khiến mông nàng phát đau , hai tay và hai chân bị trói chặt trên đùi, không cách nào nhúc nhích.

Vì sao nàng lại ở nơi quỷ quái này ? Do còn mơ hồ nhớ lại nên làm đầu đau nhức , trí nhớ cũng thu hẹp lại .

Mắt không thể thấy mọi vật, chỉ có thể nhờ vào thính giác.

Nàng không biết mình đã ngồi tại chỗ này bao lâu, chỉ biết khi tỉnh lại , nàng bắt đầu thử qua việc nói chuyện, kêu to nhưng cũng chỉ nhận được mỗi hồi âm của mình .

Vĩnh viễn sẽ không kết thúc yên tĩnh . Nàng có đầy đủ thời gian phân tích mình rốt cuộc ở nơi đâu : Mùi nấm mốc, vị rỉ sắt và cảm giác trống trải cảm kết hợp cùng một chỗ, nơi đây hẳn là cái kho hàng.

Hoặc là một cái nhà hoang .

Nhiệt độ cực nóng , không biết thời gian trôi nhanh hay chậm , đầu viên ngói trích thuỷ chưa tiến vào nàng đã bắt đầu tiến vào trạng thái tự do hỗn loạn nửa tỉnh nửa mê , sau đó nàng nghe thấy tiếng bước chân.

“Kétttt .”

Cửa sắt bị mở ra , âm thanh càng chói tai, Bạch Dục Nhiên thân mình bị buộc chặt, xụi lơ một hồi lâu.

“ Vù vù ” một tiếng, cây quạt bật lên , phát ra tiếng vang, có gió nhẹ lay động.

“Ngươi nghĩ ta có nên trêu chọc hay là không ?” Là giọng nói của một người nữ . Giọng nói này mặc dù nghe hay vả lại cũng rất rõ ràng, nhưng lại ăn trên ngồi trước , cảm giác gian xảo khiến Bạch Dục Nhiên không thích.

“Ngươi là ai , có bệnh không ?”

Không chừng đối phương thật không ngờ sẽ trả lời như vậy, trong lúc nhất thời quanh thân lại an tĩnh.

Ngay lúc này Bạch Dục Nhiên hơi chút thả lỏng suy nghĩ , gió mạnh đến gào thét . Theo bản năng , nàng ý thức được nguy hiểm , muốn nhảy lên trốn tránh nhưng thân mình lại bị buột chặt trên ghế . “Vút” một tiếng, roi quất trên cánh tay trái của nàng khiến da thịt bong tróc .

Mãnh liệt đánh úp lại , cơn đau nhức khiến Bạch Dục Nhiên hô nhỏ một tiếng , nàng và ghế dựa cùng nhau ngã xuống đất . Không chờ nàng định thần , roi  * vù vù * quất thêm , mỗi một tiếng đều quật ở cùng một chỗ, máu tươi phun ra, đau đớn như xé rách thần kinh của nàng, cố tình lại vô phép thoát đi.

“Ưmmm … Dừng tay!” Bạch Dục Nhiên chịu không được liền hô “Dừng tay!”

“A Mậu.”  Nữ tử nhẹ nhàng lên tiếng , roi liền dừng lại.

“Nhị tiểu thư.” Thì ra người vung roi là nam.

“Nói đi.” Nhẹ nhàng đè ép giọng , nữ tử ngồi xuống.

“…” Chiếc áo sơ mi trắng đã bị máu tươi nhuộm đỏ, nàng cắn răng gắng gượng qua cơn ngất , “ Ngươi nói gì … Quỷ mới biết được , ngươi cần nghe việc gì ? ”

“ Ngươi bắt đầu giả ngu sao?”

Roi không hề có bất kì điềm báo trước nào lại một lần nữa quật tại vết cũ , Bạch Dục Nhiên vặn mạnh eo nghiêng thân mình . Roi dừng , rất may nàng không bị tổn thương cánh tay phải.

Bạch Dục Nhiên muốn nói chút gì đó, nhưng bị đau đớn giày vò đến khó có thể mở miệng, mỗi lần muốn há mồm nói chuyện hô lên chỉ có đau đớn thân .

Roi dừng lại, nam nhân thở khẽ rõ ràng .

“Nay tới mức này , ngươi hãy ngẫm lại . ” Nhị tiểu thư đứng dậy rời đi, Bạch Dục Nhiên lâm vào tình trạng hôn mê ngắn ngủi .

Không biết đã hôn mê bao lâu, chỉ biết rằng nàng đói đến tỉnh . Vừa tỉnh dậy , vết thương trên người như lửa nóng rực, yết hầu cũng giống như bị kẹt mồi lửa, không thể phát ra tiếng .

Nàng muốn di chuyển thân thể xuống một chút , tuy cứ chỉ rất nhỏ nhưng vừa động , miệng vết thương liền bị xé nứt, bén nhọn , cảm giác đau đớn nên nàng đành cắn răng ngồi yên tại chỗ, cũng không dám cử động .

Mồ hôi thấm ướt , nhuốm máu quần áo bên trong, nàng trên ghế dựa bị trói cùng nhau hoành trên mặt đất, tiếng hít thở trầm trọng được nghe như người khác thổi hơi thở nóng bên tai nàng .

Nàng cảm thấy như mình sắp chết.

“Muốn uống nước sao ? Ta có nước, vui còn có thêm rượu, đều là ướp lạnh, còn có cả đồ ăn.”

Nhị tiểu thư kia lại đến , Bạch Dục Nhiên ngồi lâu bị tê liệt , nàng không còn khí lực chống đỡ nổi đầu nàng, nhưng nghe đến mùi thơm lừng của đồ ăn , hình như còn có phóng cây ớt, bánh rán vị dầu … Thêm thịt bò, thịt gà, cá nướng, còn có cả món điểm tâm ngọt.

Bạch Dục Nhiên chưa bao giờ nghĩ khứu giác của mình nhạy như thế, che mắt cũng có thể phân biệt ra được trước mắt là thứ gì .

“Dĩ nhiên muốn.”

“Vậy ngươi hãy nói.”

“Ta đã nói.”

“… nói cho ta biết tắm tuyết ở nơi nào?”

“Tắm tuyết? Là ai ?”

“Còn lại giả ngu ? Đói nhiều ngày như vậy ngươi vẫn có thể cãi bướng, nhìn qua gầy bẹp nhưng thật bất ngờ, rất có cốt khí. Lam bạc nghiện các ngươi là như thế này đây ?”

Bạch Dục Nhiên liền minh bạch : “ Lam bạc nghiện là cái gì ? … Ta chưa từng nghe nói qua, các ngươi nhận lầm người rồi. Đồ ngu ngốc!”

“Đối phó với loại đê tiện, ăn mềm không ăn cứng này , mạnh bạo đương nhiên không được.” Nhị tiểu thư đem cây quạt gấp lại, nói xong liền đứng lên, đi đến trước mặt Bạch Dục Nhiên , dùng cây quạt khơi mào người nàng. Bạch Dục Nhiên dù rất ghét hành động này nhưng cũng không cách nào né tránh.

Nhị tiểu thư nhìn sang gương mặt của nàng, thấy trên xương quai xanh có một cái vòng trang sức, ngón tay vươn vào cổ áo nàng vẽ ra vòng cổ thời gian, làn da Bạch Dục Nhiên cảm giác được nàng ta đeo bao tay.

Vòng cổ hoa tai có tường kép, vừa mở ra nhìn là bức ảnh hai người nữ chụp chung, trong đó một người đúng là Bạch Dục Nhiên.

“ Đáng khen ! Vẫn mang theo bên mình ảnh chụp. Bằng hữu của ngươi bộ dạng không sai . A Mậu, ngươi đến xem, có phải mẫu người ngươi thích hay không ? ”

Lấy roi , hắn ta từng bước tiến lại , Bạch Dục Nhiên và hắn ta cùng nhau trầm ngâm , sau đó cười cười.

Bạch Dục Nhiên đột nhiên cắn lấy ngón tay Nhị tiểu thư , dẫu bị đau nhưng không rụt tay lại . Nhíu mày , nháy mắt , tay kia giơ lên tát thẳng vào má của đối phương . Bạch Dục Nhiên ngã xuống đất, trong miệng ngậm một ngụm máu, mạnh mẽ ngăn lại , xấu hổ và giận dữ nói: “Nếu ta không nhìn thấy, vừa rồi nhất định cắn đứt ngón tay của ngươi.”

Nhị tiểu thư quấn băng trắng quanh đầu ngón tay, máu chảy ra màu đỏ tươi, nàng nhìn màu đỏ tươi kia vờ như không biết.

A Mậu lại bắt đầu cơn cuồng phong sóng to , liền quất: “Dám bất kính với Nhị tiểu thư ! Muốn chết ? Ta bây giờ sẽ thanh toán ngươi!”

Nhị tiểu thư ngăn cản A Mậu: “Cắn đứt ngón tay của ta? Vậy ngươi sau này nhất định sẽ hối hận. Chẳng qua nếu như ngươi hiện tại thành thật giao ra tắm tuyết, ta nói không chừng tâm tình tốt đẹp,  có thể tha mạng ngươi .”

“Ngươi là nữ , theo ta mở hoàng khang(*) .” Bạch Dục Nhiên hơi thở đi xuống hơi hổ thẹn , nhưng kiên quyết nói , “Các ngươi là loại bại hoại (*) ngoài xã hội . Rốt cuộc ta đã làm gì lại bị các ngươi bắt cóc đến nơi này ? Ta không biết ngươi là ai, cũng không biết cái các ngươi gọi là ‘ tắm tuyết ’ rốt cuộc là vật gì! Ta chỉ biết là nhất định chỉ số thông minh của ngươi chắc chắn có vấn đề, chỉ sợ chính mình đã đánh mất , sợ chịu trọng tội phải đi mọi nơi muốn tùy tiện tìm người đi đường gánh tội lừa bịp thay ngươi ? Tốt, ngươi có thể giết ta, nhưng hàng của ngươi chỉ sợ sớm cũng bị người khác có ý định nuốt riêng.”

(*) hoàng khang : ý chỉ lời trêu đùa có chút tục tĩu 
(*) bại hoại : đồi bại đến mất phẩm chất

Bạch Dục Nhiên nhớ tới thời gian trước bị bắt cóc lờ mờ có nghe thấy giọng nói của nam nhân , đúng thật là A Mậu.

A Mậu giơ tay lên ý định muốn đánh, Nhị tiểu thư với ánh mắt đâm đi khiến hắn đột nhiên liền dừng tay.

“Ngươi ra ngoài trước đi .” Nhị tiểu thư nói với A Mậu .

“Nhị tiểu thư…”

“…”

“… Phải ”

Trong phòng thẩm vấn chỉ còn lại có hai người bọn họ, Nhị tiểu thư lại bắt đầu nhàn nhã lay cây quạt: “Cho nên nói, ngươi thật sự không phải à người lam bạc nghiện ?”

Bạch Dục Nhiên: “ Thật sự ta vô cùng muốn chia ngươi một chút chỉ số thông minh.”

Bạch Dục Nhiên kéo thân mình bị thương mang theo đau đớn khó nhịn đi ra , Tô gia đại môn không biết vì cớ gì lại mong trở về .

Tô gia Nhị tiểu thư đứng dưới ánh mặt trời, mặc dù thần sắc có vẻ bệnh, mặt tái nhợt , bàng xương gò má lộ rõ , đôi mắt to không chút thần thái, nhìn về hướng vô định .

Rất khó tưởng tượng, nổi danh hắc đạo thế gia bảo bối Nhị tiểu thư đúng là cái bệnh quỷ. Nghĩ đến tổ tiên thiếu đức không ít, đều báo ứng đến con cháu .

“ Gọi ta là Kiro , Bạch tiểu thư.”

A Mậu xách vali màu đen di chuyển bên cạnh Kiro , Kiro tự mình nhấc đến trước mặt Bạch Dục Nhiên .

“ Trước vì hiểu lầm đã xúc phạm Bạch tiểu thư, ta thật sự rất có lỗi. Đây là chút thành ý , Bạch tiểu thư có thể trở về mua một ít thuốc thang bồi bổ thân mình.”

Bạch Dục Nhiên mở chiếc vali ra, hồng Diễm Diễm trăm nguyên tiền giá trị lớn chất đầy trong rương.

“ Hắc đạo các ngươi cần lấy lòng người đi đường như ta ? Không phải cứ tùy tiện đào hầm chôn là tốt rồi? ”Bạch Dục Nhiên nói.

“Chúng ta thân là xã hội đen , nhưng là giảng đạo lý. Ai cũng nhờ cha sinh mẹ nuôi, đều là một cái mạng .”

“Cha sinh mẹ nuôi sao ? ”Bạch Dục Nhiên trở về chỗ cũ.

“ Ngươi vừa nói gì ? Mau cầm tiền rồi cút !”

Nỗi sợ hãi từ vết thương xanh tím vẫn hiện hữu trong Bạch Dục Nhiên , khuôn mặt lộ ra một tia thiệt tình ý cười, nàng xõa mái tóc dài quăn vàng hai bên má, ánh mặt trời trực diện chiếu đến cùng cửa chính xa hoa của Tô gia đã tạo nên sự hòa quyện về mặt bối cảnh , mới nhìn qua nàng dù bị thương nhưng vẫn đẹp , nàng đẹp ỏe thần thái .

Bạch Dục Nhiên cố sức nâng vali trong tay run lên, toàn bộ tiền mặt bay tán loạn trên không trung.

Đôi mắt Kiro đã ngập tràn sát ý , xuyên thấu qua từng tờ tiền mặt đang bay tán loạn và Bạch Dục Nhiên phía đối diện . Bạch Dục Nhiên đo xuyên qua tiền mặt , đến gần A Mậu hỏi hắn có hộp quẹt hay không .

A Mậu châm lửa điếu thuốc , đặt vào lòng bàn tay Bạch Dục Nhiên , nàng nhặt lên một tờ tiền mặt nói : “Ta không cần số tiền này, vẫn giữ cho ngươi đến khi cần dùng . Ta hiện tại đốt cho ngươi.”

Nếu ánh lửa hừng hực cùng bối cảnh xa hoa ở cổng nhà Tô gia hòa thành một khiến Bạch Dục Nhiên trở nên đẹp một cách thần bí thì Kiro laik sản sinh một loại ảo giác, dường như nàng thấy trước mắt có vô số hào quang, người nữ kia mặc áo sơ mi màu trắng , quanh thân tỏa ra ánh sáng trắng , rạng rỡ sinh huy.

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
Có rất nhiều người báo lỗi không hiện ảnh trên trình duyệt của FB, bạn hãy Nhấn nút [...] -> Mở bằng trình duyệt khác để đọc truyện nhanh & không lỗi nhé.

OK, đã hiểu.