STNQDD 2

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Chương 2
Lam Tích dựa vào lòng ngực của Brown ngoan ngoãn như một chú mèo nhỏ. Mà một cô gái dịu dàng, ôn nhu sẽ luôn làm cho đàn ông cảm giác thành tựu.
“Cô bị thương?”

Brown ôm nàng đi vào một căn phòng ở trên lầu sau đó nhẹ nhàng đặt nàng ngồi lên ghế sô pha rồi mới đi tìm thuốc trong hộp tự mình băng bó giúp nàng. Nhìn qua miệng vết thương không nghiêm trọng lắm nhưng nếu để mảnh thuỷ tinh cấm vào thì quả thật có chút phiền phức.

“Sẽ hơi đau cô kiên nhẫn một chút.” Brown nói, Lam Tích ôn nhu gật đầu.

Brown nửa đứng nửa quỳ lên tấm thảm Ba Tư dày đặt trên sàn nhà, cẩn thận dùng kẹp gấp mảnh thủy tinh ra, khử trùng miệng vết thương rồi mới dùng băng gạc quấn lại.
“Sẽ không để lại sẹo.” Xử lý xong miệng vết thương, Brown nhẹ nhàng thở ra, cười ngẩng đầu lên lại không khỏi thất thần. Lam Tích khẽ cắn môi, mắt ngập nước, rõ ràng là đang cố gắng nhịn đau.

“Xong rồi?”

Lam Tích nghiêng đầu nhìn về phía Brown đang nữa quỳ ở trước mặt. Mắt nàng mơ hồ như được phủ thêm một tầng sương mỏng, thoạt nhìn càng thêm sáng ngời. Thật sự là một đôi mắt đẹp, sáng rực trong veo như nước, so với con người Brown như bảo thạch đen trân quý lại càng mê người.

“Anh thật tốt.” Lam Tích khẽ cười. Nàng cười rất đơn giản chỉ là nhẹ nhếch môi, chẳng qua là có hơi nheo mắt lại. Nhưng đối với Brown mà nói, đó giống như một loại khiêu khích.

Hô hấp của Brown nhất thời khó khăn. Mặc dù Lam Tích đang bị thương nhưng Brown cũng không thèm quan tâm, tay hắn phủ lên đùi Lam Tích, Lam Tích cũng bắt đầu thở dốc. Bầu không khí trong phòng trở nên mờ ám, sóng ngầm cũng bắt đầu khơi dậy.
Brown ôm lấy eo Lam Tích, thoáng chốc đem nàng kéo xuống, Lam Tích kinh sợ hét lên một tiếng, ngã nhào lên người Brown. Thấy Lam Tích gần ngay trước mắt bất luận nam nhân nào cũng sẽ không chống cự lại được loại hấp dẫn này , Brown cũng giống vậy, bụng dưới đã một hồi khô nóng, còn ngửi được hương vị rượu đỏ trên người Lam Tích thì cảm thấy càng thêm hương diễm.

Nghe được âm thanh nhỏ vụn trong tai nghe truyền đến Andy cùng Tô Thấm Hảo không hẹn mà cùng khẽ mắng một câu:

“Hỗn đản!”

“Shit!”

Brown khẽ nâng đầu Lam Tích định hôn lên môi cô, thì lại thấy lông mày Lam Tích nhíu lại, bộ dạng trong rất khó coi.

“Đau quá !”

Hoá ra động tác vừa rồi quá lớn làm cho miệng vết thương lại rướm máu.
Brown có chút mất hứng nhưng lại càng đau lòng hơn. Lam Tích như là một bảo vật trân quý khiến người ta không tự giác mà muốn bảo vệ.

“Chúng ta đi ra ngoài một chút đi, được chứ?”

Sau khi thay đổi băng gạc cho vết thương một lần nữa , Lam Tích thử đề nghị:

“Đêm nay cảnh ban đêm rất đẹp.”

Brown không cách nào cự tuyệt, hơn nữa vào lúc này đi hóng một chút gió lạnh để dập tắt dục hỏa trong người đối với hắn mà nói là một đề nghị không tồi. Lúc hắn không chú ý khoé môi Lam Tích khẽ nhếch lên cười như không cười, cổ tay nàng vô tình lướt qua trên lưng hắn. Trong túi quần Brown có một thẻ từ, mà trên tay Lam Tích có đeo một vòng tay, lúc lướt qua thẻ từ hiện ra một vòng màu xanh lá thuộc loại thiết bị điện tử.

Rất ít người biết Brown là ông chủ giấu mặt phía sau sòng bạc. Nếu đã là nhân vật lớn thì tự nhiên sẽ có rất nhiều bảo vệ đi theo. Lam Tích cùng Brown hai người đi trong sân, theo phía sau là một đám bảo vệ mặc đồ đen, thật sự là trôi qua không tốt chút nào.

Nhưng bên cạnh bể bơi ánh sáng phản chiếu từ mặt nước gợn sóng đúng là một nơi rất thích hợp để hẹn hò. Nam nhân âu phục thẳng tấp ôm trong ngực là một người phụ nữ, vừa trêu chọc cô ta vừa đi tới, mà người phụ nữ kia vẫn đang mặc quần áo của nhân viên phục vụ. Người đàn ông kia hình như đã uống say, thấy Brown cùng Lam Tích ở ngay trước mắt cũng không tránh, đột ngột đụng tới làm Lam Tích trong nháy mắt ngã vào trong ngực Brown, những tên áo đen phía sau thấy vậy mặt liền lạnh đi bước tới đem hai người kia đuổi đi. Andy ôm cô nhân viên kia ngượng ngùng rời khỏi, hắn đi xa rồi mới đưa tay sờ sờ túi, thoả mãn cười cười. Bên trong túi của hắn có thêm một cái vòng tay.

“Không sao chứ?”

Brown ôm Lam Tích, quan tâm hỏi. Lam Tích cười lắc lắc đầu. Thông qua ống nhòm, Tô Thắm Hảo có thể thấy rõ biểu cảm của Lam Tích, bất giác tim không khỏi đập nhanh thêm một vài nhịp. Lam Tích cười ở đây so với lúc hồn nhiên trên máy bay là bất đồng.

Nhưng rất hấp dẫn lại càng mê ly. Khiến người ta động tâm.

Lam Tích đang tựa vào lòng ngực Brown bỗng nhiên nghiêng đầu vừa vặn nhẹ chạm vào môi Brown. Dục hoả trong cơ thể vốn đã được Brown một mực đè nén ngay lập tức thức tĩnh, hắn không chút do dự hôn sâu hơn.

Hai người chìm trong nụ hôn mãnh liệt nên không có chú ý tới xung quanh, Brown đạp lên khoảng không thoáng chốc hai người đều rơi xuống bể bơi sau lưng, hôn trong nước ngược lại nên có tình thú, cũng may lúc này ở đây không có nhiều người, chỉ vài người cũng bị mấy tên áo đen kia đuổi đi, cho nên cái gì cũng không cần lo lắng. Hai người còn đang bất chấp hôn, ai cũng không buông tha trước.

Mấy tên vệ sĩ kia biết rõ lúc này không thể làm phiền, tất cả đều lùi ra xa một bước. Khóe môi của Lam Tích kéo lên một nụ cười. Có bóng đêm yểm trợ, đây thật sự là thời cơ thích hợp để ra tay.

Tô Thấm Hảo chớp mắt, không chút do dự bóp còi. Viên đạn bay xuyên qua nước, nhẹ nhàng ” Phốc” một tiếng, nếu so với âm thnh đánh bọt nước mà hai người tạo ra thì đúng là không đáng kể. Thân thể Brown chấn động, hắn lập tức giãy giụa muốn la lên, nhưng miệng hắn đã bị Lam Tích che lại. Thoáng chốc đem hắn ấn xuống nước. Bộ dạng Lam Tích nhu nhu nhược nhược, lặng lẽ có thể kìm chế lại hắn. Brown với vẻ mặt không thể tin nhìn Lam Tích, hắn liều mạng giãy giụa, bọt nước dưới tác động của hắn nổi lên. Lam Tích vẫn giữ tư thế ôm Brown như cũ, cho nên mấy tên vệ sĩ kia nhìn đến, cứ nghĩ ông chủ của bọn chúng đang cùng người phụ nữ kia chơi đùa vui vẻ. Lam Tích vẫn áp chế Brown trong nước, cho đến khi Brown không còn hô hấp Lam Tích mới buông lỏng ra, Brown liền chìm xuống đáy bể.

Những tên vệ sĩ như nhận ra có cái gì đó khác thuờng, liền nhìn ra bể bơi thấy yên lặng lại làm gì có người. Một tên chỉ vào mặt nước giống như phát hiện ra cái gì đó. Mặt nước từ từ nổi lên một màu đỏ. Là máu!

Dưới đáy hồ, máu của một người chết đang từng đợt từng đợt nổi lên, từ nhạt chuyển sang đậm. Mà những tên này biết rõ là ai, bọn hắn chưa kịp phản ứng gì thì một trận âm thanh thật nhỏ đã truyền vào tai bọn hắn. Là âm thanh của viên đạn với vận tốc cao đang xoay tròn bay về phía bọn hắn.

Đây có thể là một cuộc đơn phương tàn sát, thi thể rơi xuống hồ ngày càng nhiều. Màu nước cũng dần dần đạm hơn, hiện ra một màu đỏ sẫm nhưng nhìn dưới màn đêm thì tựa như một loại ảo giác. Chờ đến khi có người phát hiện ra kêu lên sợ hãi thì cũng đã năm phút trôi qua. Năm phút, dùng để rời khỏi sòng bạc vậy là đủ rồi.

Lam Tích đã thay quần áo bình thuờng, thoái mái xắn ống quần lên để Andy giúp mình rửa vết thương, miệng vết thuơng vì ngâm nước nên có một chút trắng. Andy cẩn thận từng li từng tí rửa vết thuơng cho chân nàng, có thể nói sợ làm đau nàng. Lam tích dùng khăn lau phần đuôi tóc đang ẩm ướt, tính trẻ con vẩy vẩy như chú mèo nhỏ, nước rơi trên khẩu Hồng Ưng đã được tháo ra đặt bên cạnh chỗ ngồi. Nhưng đối phương không những không tức giận ngược lại còn bất đắc dĩ cười cười, chỉ là trên mặt hắn có vết sẹo làm cho nụ cười của hắn có vẻ dữ tợn.

“Xong rồi”. Xem dước mật mã trên vòng tay

“Quái !”

Tên máy tính Mike hưng phấn vỗ tay một cái. Nhiệm vụ đến đây hoàn thành thuận lợi.
Andy quấn xong băng gạc, kéo ống quần xuống, Lam Tích cười cười cám ơn. Nàng cười rất đơn giản, khóe miệng cong lên, mắt hơi khép lại mang theo sự hồn nhiêm khiến nhiều người động lòng. Nàng giống như không phát hiện, tất cả người trong xe đều chú ý đến nàng.

Đem súng ngắn tháo ra, làm như đang nhìn bàn tay nhỏ xách chiếc vali, Tô Thấm Hảo ngước mắt nhìn Lam Tích tim như bị bóp chặt. Nàng nghĩ nàng hiểu được lời của Andy rồi. Tay Lam Tích thật sự không nên dính máu. Nàng thanh khiết như Thiên sứ, vừa rồi trong lúc động thủ lại không nương tay, lưu loát làm cho người ta nghĩ rằng không phải nàng làm.

Lam Tích đối với Tô Thấm Hảo và Andy mà nói, hình như là thứ duy nhất xuyên qua Thế Giới Hắc Ám, làm cho người ta mê mẫn, đối với người khác cũng thế. Đối với bọn họ những thứ này thích hợp với đen tối, ma quỷ đại diện cho ngôn từ sát thủ.
Lam Tích chính là vậy, quét sạch làm cho người ta mê luyến ánh sáng. Nhưng mà bản thân Lam Tích?. Lòng của nàng có hay không cùng vẻ ngoài của nàng sáng rực? Có hay không cùng với ánh mắt ấy giống nhau thanh thấu ( trong suốt, hiểu rõ)

Tô Thấm Hảo nhếch môi không suy nghĩ nữa. Cho dù là lừa mình dối người thì cô cũng muốn bảo vệ những phần tốt đẹp của Lam Tích.

Đến sân bay, tất cả mọi người lên máy bay tư nhân nhanh chóng rời khỏi làm cho người ta khỏi tìm được tung tích. Bọn hắn đến nơi này bắt quá chỉ có ba tiếng, đã có hơn mười sinh mạng được bọn họ đưa đến Địa Ngục.

Cũng không phải nhiệm vụ nào cũng cần nhều người cùng nhau hành động như vậy. Sau lần nhiệm vụ ám sát ở sòng bạc, Tô Thấm Hảo cũng không gặp lại Lam Tích, đều này khiến nội tâm của cô trở nên trống rỗng. Là vĩnh viễn tưởng niệm. Một loại cảm giác mà Tô Thấm Hảo chưa bao giờ có, tựa như có chút lạnh, lại có chút nóng kì lạ. Về sau lại vô tình biết được Lam Tích đang ở Bắc Kinh chấp hành nhiệm vụ, Tô Thấm Hảo liền tận lực tiếp cận nhiệm vụ ở Bắc Kinh.

Andy cũng đang ở Bắc Kinh. Nhiệm vụ hai người khăc nhau, lại ở một quán bar nhỏ gặp mặt, Andy cầm lấy chai rượu chạm nhẹ vào chai rượu của Tô Thấm Hảo

” Ngươi cũng là…..?” Tô Thấm Hảo cúi đầu cười khổ, tất cả đều không cần phải nói rõ.

Andy đến Bắc Kinh cũng được nữa tháng, chỉ so với Lam Tích muộn vài ngày. Nhưng mà hai người ở cùng một thành phố nửa tháng, ngay cả gặp mặt cũng chưa gặp qua. Bởi vì nhiệm vụ của Lam Tích không thể làm phiền cho nên theo như quy cũ muốn tránh không gặp mặt, huống chi Andy cũng bề bộn nhiều việc, chỉ thỉnh thoảng có thời gian đi xem nàng. Cái gọi là xem, cũng chỉ là dưới tình huống Lam Tích không biết mà nhìn trộm.

Andy là một ngưởi nhạy cảm, Lam Tích cũng vậy cho nên hắn chỉ có thể đề phòng bị phát hiện, khoảng cách cùng Lam Tích gần nhất cũng chỉ là chỗ đỗ xe dưới lầu nhà nàng, nhìn xem đèn phòng nàng sáng rồi phát ngốc một hồi. Hắn không dám vượt quá khuôn phép, so sánh lại thì Tô Thấm Hảo can đảm hơn nhiều. Tô Thấm Hảo thuê phòng phía bên cạnh Lam Tích, cái này cũng quá điên cuồng đi cô biết rõ không nên làm như vậy, nhưng cô không khống chế được. Thật giống như bị quỷ nhập mà.

Đêm đó lúc Lam Tích trở lại, lông mày hơi hơi nhíu lại, phòng bên cạnh vốn trống không nhưng hiện tại lại bên trong truyền đến tiếng dương cầm lưu loát đến vui sướng, hiển nhiên là có người ở rồi. Lam Tích không định xen vào việc của người, nàng lấy chìa khóa mở cửa đi vào phòng.

Tô Thấm Hảo từ từ nhắm hai mắt lại, ở phòng ngủ say mê đàn piano, lại thủy chung nghe động tĩnh ngoài hành lang, cô vừa nghe âm thanh vừa nghĩ đến động tác của Lam Tích. Tưởng tưởng thấy nàng cầm chìa khóa mở khóa, mở cửa, đóng cửa, tưởng tượng như thấy hết tất cả. Tô Thấm Hảo từ từ nhắm hai mắt, ngón tay thon dài không chỉ thích hợp cầm súng, mà còn có thể bắn ra bài hát êm tai như thế. Tô Thấm Hảo khảy đàn hết một khúc này, giơ lêm một cái cười. Cô vốn không thích Bắc Kinh, lúc máy bay hạ cánh trong nháy mắt có chút hối hận, nhiều người, oi bức, không khí lại không tốt, làm cho cô nhớ đến căn biệt thự ở California. Thế nhưng ,hiện tại cô cảm thấy Bắc Kinh cũng không đến nỗi nào. Bởi vì nơi này có người cô thích.

Nếu so sánh cùng Andy thì Tô Thấm Hảo may mắn hơn nhiều. Nhiệm vụ của cô thoải mái hơn, lại được ở gần Lam Tích , đây quả thực là cơ hội lớn nhất để cô quan sát Lam Tích. Mấy ngày đầu, Tô Thấm Hảo chỉ ở sau bức màn chụp hình Lam Tích lúc trở về hoặc rời khỏi, giống như quay lén vậy, sau dùng thời gian nhanh nhất đem ảnh chụp đi rửa, sau đó cô đem treo trên tường, mỗi đêm ngắm nhìn chúng rồi chìm vào giấc ngủ, dần dẩn thành thói quen. Bất tri bất giác ảnh chụp đã treo đầy trên tường Tô Thăm Hảo bắt đầu muốn nhiều hơn nữa. Tựa như không biết thỏa mãn dục vọng một chút an ủi, nếu không không cách nào xóa bỏ, ngược lại càng thêm mãnh liệt.

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
Có rất nhiều người báo lỗi không hiện ảnh trên trình duyệt của FB, bạn hãy Nhấn nút [...] -> Mở bằng trình duyệt khác để đọc truyện nhanh & không lỗi nhé.

OK, đã hiểu.