YVNTT 3

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

 

Chương 3

Đợi hình bóng Hàn Lạc dần dần biến mất khỏi phạm vi cảm giác, Mặc Ngạn một lần nữa nhìn về hướng thế giới loài người, đúng hơn là về hướng Thịnh đô, liền lộ ra nụ cười đẹp đến tuyệt mỹ: “Hãy đợi đó ta nhất định sẽ tới tìm ngươi.”

Hàn Lạc vừa bước vào thành môn Thịnh đô, liền có người của thịnh vương phủ nghênh đón: “Lạc công tử!Lạc công tử! Ngài trở về rồi, Vương gia đã đợi ngài trong phủ rất lâu rồi.”

Phượng Lan đang đợi ta? Trong nội tâm Hàn Lạc lập tức dậy sóng, nhưng liền nhớ đến chuyện của mình, khi Phượng Lan hạ lệnh đuổi giết, cảm giác bất an trong lòng một lần nữa lại nổi lên: “Vương gia hắn… Vẫn còn giận ta sao?”

“Vương gia đã đem người nam sủng kia đến câu lan rồi, gần đây ngài cũng ko ăn ko uống, nên đã gầy đi rất nhiều, bây giờ công tử trở về thì tốt quá rồi, Vương gia nhất định sẽ rất vui mừng.” Hàn Lạc rất vui mừng nhưng đồng thời lại cảm thấy trong lòng còn sợ hãi, Phượng Lan vẫn âm tình bất định, trước kia hắn luôn chiều theo ý của mình, cũng có thể bởi vì nam sủng mới tới mà hạ lệnh đuổi giết mình, nhưng bây giờ lại đem nam tử vạn phần sủng hạnh đưa vào câu lan, bây giờ mình trở về, chắc gì đã có thể lâu dài?

Nghĩ như vậy, hắn không khỏi lộ vẻ do dự: “Ta tạm thời không muốn hồi…”

“Hàn Lạc!” Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, toàn bộ mọi người trên đường Phúc Yên liền lườm nguýt Hàn Lạc, một con ngựa từ trong thành phi đến, và người đang ngồi trên lưng ngựa kia đúng là hắn, Thịnh gia Phượng Lan-người mà Hàn Lạc luôn nhớ đến, nằm mơ hơn mười ngày trời. Con ngựa rắn chắc chạy đến bên Hàn Lạc vẫn chưa dừng lại hẳn nhưng hắn liền xoay người nhảy xuống ngựa, kéo Hàn Lạc vào trong lòng, một khuôn mặt tiều tụy nhưng vẫn tuấn tú từ từ tiến đến bên cổ Hàn Lạc: “Hàn Lạc, ta rất nhớ ngươi. Ta sai rồi, ta sẽ không bao giờ… phạm sai lầm như thế này lần nào nữa, ta sẽ chiều ngươi, về sau bất quá người như vậy tiễn đưa tới, ta sẽ sửa chữa tính hung hăng của mình. Ngươi đã đi đến nơi nào, ta tìm rất lâu nhưng đều không có tin tức gì của ngươi, bây giờ thấy ngươi bình an vô sự trở về thật là tốt quá…”

Hàn Lạc cảm thấy trong lồng ngực có một dòng nước ấm, hắn thật sự có quan tâm tới mình : “Lan…”

“Chúng ta hồi phủ… Hửm? Y phục trên người rất mềm mại, nên ôm rất thoải mái.” Bình thường Vương gia là người khôn khéo nghiêm cẩn vậy mà bây giờ làm nũng ngay giữa đường, thật là làm cho Hàn Lạc nghẹn họng trân trối nhìn, nhưng lại cảm thấy rất vui vẻ, chỉ bởi vì hắn vì mình mà làm như vậy, vậy có phải Hàn Lạc vẫn còn quan trọng trong suy nghĩ của Thịnh Vương gia. Bọn hắn vui vẻ cùng hồi phủ,còn Mặc Ngạn ở tại núi tuyết thì chuẩn bị xuống núi.

“Vương, ngài đang nói đùa phải ko a! Hàn Lạc kia? Ngài muốn xuống núi là vì Hàn Lạc kia phải ko?” A Ly hổn hển, mặc kệ lời nói của mình có cung kính hay ko?, “A Ly có thể nhìn thấy hắn chẳng thích ngài chút nào. Bây giờ ngài nóng lòng chạy tới, có khi người ta không để ý tới ngài, chẳng phải lại càng đau long sao?”

“Sẽ không đâu.” Mặc Ngạn chu đôi môi mỏng hồng phấn lên, trong ánh mắt thì tràn đầy hạnh phúc, “Hắn nói ta có thể đi tìm hắn đấy, hắn nhất định chỉ là do nhớ người thân, lúc này mới không vui đấy. Ta cố ý đợi một tháng, nên lúc này mới chuẩn bị đi tìm hắn, hắn cũng nhất định muốn gặp ta rồi.”

A Ly nhìn thấy Yêu Vương điện hạ nhà mình thật ngây thơ rực rỡ,liền bất đắc dĩ đến cực điểm: “Vương, ngài chẳng lẽ đã quên đi di huấn của Thiên Quân rồi sao? Chẳng lẽ ngài đã quên mệnh lệnh của Thiên Đế bệ hạ sao?”

“Ta… Ta… Ta sẽ để lại yêu khí của ta trên chân núi rồi phong ấn lại, như vậy Thiên Đế bệ hạ cũng sẽ không phát hiện ta một mình tiến vào Nhân giới.”

“Vương!Sang năm vào mùng ba tháng năm là ngày đại nạn của ngài, nếu trong lúc này có xảy ra điều gì sai sót xảy ra thì bị hồn phi phách tán đó.”

“Mỏ quạ đen.” Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng Mặc Ngạn lại không hồi tâm chuyển ý gì mấy, “Không có chuyện đâu, ta đã tích góp yêu lực nhiều năm rồi,cứ xem như là một năm hay nửa năm nay ta không tu luyện đi thì cũng đủ để ta chèo chống vượt qua đại nạn, Đến lúc đó thì cầu xin bệ hạ cho hai món pháp bảo độ kiếp, còn phải sợ mấy đạo Thiên Lôi nho nhỏ hay sao

Nhân lúc nói chuyện, Mặc Ngạn đã gói ghém xong đồ đạc, bên trong có chút ít ngân lượng, thật ra là tiền của mấy người đi lạc rơi vào trong đầm lầy, bị một đám tiểu yêu trong đất đưa lại đây để chơi đấy. Hắn vung tay áo, ánh sáng màu bạc hiện lên, tòa sen chậm rãi di dời lộ ra một thanh Yêu đao, nguyệt yêu đao, sáng chói như trăng rằm nhưng cũng có độ cong đẹp đẽ của trăng non, cuối cùng cũng có thể thấy mặt trời đao linh bên trong yêu đao ô ô rung động.

Mặc Ngạn một tay ôm lấy yêu đao, một tay đem mái tóc dài của mình ôm trước ngực, nhanh chóng cắt đi mái tóc, tóc xanh liền đứt đi, những sợi tóc được bao hàm bởi yêu lực đột nhiên vùng dậy giãy dụa giống như muốn trở lại trên đầu Mặc ngạn. Mặc Ngạn thừa dịp yêu lực chưa hoàn toàn biến mất liền đem Yêu Đao cùng và phân nửa yêu lực có trên tóc bỏ vào một chỗ ở phía dưới của tòa hoa sen, dung định hồn phù phong ấn chúng lại.

Làm xong hết thảy, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, mái tóc của hắn bây giờ chỉ còn dài tới eo, cảm giác được khí chất tà dị trên người cũng giảm đi một ít, đôi mắt thì lại biến thành màu đen như mực.Lấy băng tơ làm thành quần áo, khi mặc vào nhìn giống như lụa bào bình thường của nhân loại, thoạt nhìn tựa như một công tử trần tục bình thường.

A Ly nhìn thấy Vương nhà mình làm xong hết thảy đâu vào đấy hốc mắt liền đỏ: “Vương… Ngài thật sự muốn vứt bỏ tiểu nhân, Yêu giới một mình đi đến thế giới nhân loại sao?”

Mặc Ngạn vỗ vỗ đầu hắn: “Ở đây ta giao lại cho các ngươi, nếu có vấn đề gì thì các ngươi đi tìm ấu Vương đại nhân.”

“Thế nhưng mà…” Ấu Vương đại nhân đã sớm ngấp nghé vị trí của ngài rồi ah, nên tuyệt đối không thể đi tìm hắn. Chuyện này mọi người trong Yêu giới đều biết, nhưng chỉ là Yêu Vương đại nhân chúng ta ngây thơ đơn thuần e là không chịu tiếp nhận sự thực này ah.

Mặc Ngạn nở nụ cười hạnh phúc đối vs A ly nói: “Ngươi tiễn đưa ta xuống núi đi.” A Ly muốn khóc, không, ý định tự tử thật sự cũng có rồi. Nhưng nếu là thật sự Mặc Ngạn trở về với vết thương chồng chất trên người A Ly lại sẽ càng thương tâm hơn, chỉ hi vọng tên Hàn Lạc kia có thích hắn thật sự như Vương đã nói mới không phụ thâm tình của Vương a

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
Có rất nhiều người báo lỗi không hiện ảnh trên trình duyệt của FB, bạn hãy Nhấn nút [...] -> Mở bằng trình duyệt khác để đọc truyện nhanh & không lỗi nhé.

OK, đã hiểu.