ĐƯỜNG VẬN MỆNH 5

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Chương 5: Scandal bạn gái đầu tiên của Lạc Kỳ.

Mộ Dung Thụy bảo đảm với Mộ Dung Kỳ rằng Song Kỳ chừng một tháng nữa là có thể thành lập. Anh ta hỏi Mộ Dung Kỳ muốn xây dựng đoàn nhân lực như thế nào. Mộ Dung Kỳ sớm đã suy nghĩ kỹ, đầu tiên thu mua một vài công ty giải trí nhỏ, giữ lại những người thích hợp của các công ty đó, còn người mới có thể dần dần bổ sung thêm. Anh nhớ tới người tên Trần Đan hôm đó muốn ký hợp đồng với Lạc Kỳ – là chủ của một công ty nhỏ tên giải trí Hỏa Điểu. Trần Đan là một người phụ nữ tài giỏi, cô vừa làm chủ vừa làm người đại diện. Công ty của cô tuy nhỏ nhưng vẫn luôn hoạt động tốt. Mộ Dung Kỳ muốn thử nói chuyện với Trần Đan, xem có cơ hội thu mua công ty của cô không.

Lạc Kỳ có số điện thoại của Trần Đan, cậu hẹn Trần Đan ra ngoài nói chuyện. Trần Đan tưởng rằng Lạc Kỳ thay đổi ý định, vui mừng mà đến chỗ hẹn sớm chờ cậu. Cuối cùng lại thấy có hai người, trừ Lạc Kỳ ra còn có một người khác, chính là chàng trai hôm đó làm mọi người bàn tán cả một buổi – Mộ Dung Kỳ.

Sau khi hai bên chào hỏi khách sáo với nhau, Mộ Dung Kỳ nói rõ mục đích đến đây.

Trần Đan rất kinh ngạc, cô không nghĩ rằng Tập đoàn Triêu Mộ cũng muốn đặt chân vào ngành giải trí: “Công ty của tôi chỉ là một công ty nhỏ, tôi không rõ sao cậu lại chọn trúng nó?”

Mộ Dung Kỳ cười: “Tôi đã tìm hiểu rồi, bà chủ Trần quản lý công ty rất tốt. Tôi tin tưởng vào năng lực của chị hoàn toàn có thể điều hành một doanh nghiệp lớn hơn. Ngoài ra, chị có mắt nhìn rất tốt, có thể nhận ra được thiên phú diễn xuất của Lạc Kỳ. Để tôi giới thiệu lại lần nữa, tôi là Mộ Dung Kỳ, anh trai sinh đôi của Lạc Kỳ.”

Trần Đan vốn cũng nghi ngờ hai người có quan hệ ruột thịt, bây giờ nhìn kỹ lại, tuy rằng tạo hình và khí chất cả hai hoàn toàn khác nhau, nhưng khuôn mặt lại giống nhau như đúc. Cô đã chú ý Lạc Kỳ rất lâu rồi, mà giờ mới biết được xuất thân của Lạc Kỳ không hề đơn giản.

Mộ Dung Kỳ biết Trần Đan thắc mắc, nói đùa: “Mãi sau 20 năm, chúng tôi mới gặp được nhau. Chị có thể tưởng tượng ẩn sau chuyện này chính là một hồi ân oán của gia tộc quyền thế…”

Lạc Kỳ bình tĩnh nghe Mộ Dung Kỳ chém gió.

Cuối cùng Mộ Dung Kỳ nói: “Chắc chắn sau vài năm nữa Song Kỳ sẽ thay thế Tinh Hải trở thành công ty giải trí lớn mạnh nhất trong cả nước, chị có muốn cùng chúng tôi chứng kiến thời khắc đó không?”

Giây phút này Trần Đan dường như đã bị chàng trai mới 20 tuổi mang nụ cười tự tin kia mê hoặc, nhưng cô kịp uống vài ngụm nước lạnh, ép chính mình giữ bình tĩnh: “Cậu Mộ Dung, tôi nhất định sẽ cân nhắc cẩn thận đề nghị của cậu.”

Trần Đan đi rồi, Mộ Dung Kỳ tiếc hận nói: “Ài, vừa nãy suýt thì chị ấy đã đồng ý.”

Lạc Kỳ im lặng một lát mới hỏi anh: “…Vừa nãy anh dùng mỹ nam kế đấy à?”

“…” Mộ Dung Kỳ vội vàng nuốt ngụm nước trong miệng, nhưng vẫn bị sặc, ho sù sụ: “Lạc Kỳ, sau này đừng có nói đùa trong lúc anh đang uống nước đấy!”

Tối thứ sáu, bộ phim <<Bay lên nào thanh xuân>> đã được phát sóng ở một đài truyền hình. Mộ Dung Kỳ không nghĩ rằng anh còn có thể xem lại bộ phim truyền hình đầu tay của mình, diễn xuất hiện giờ của Lạc Kỳ còn hơi non, nhưng cậu rất có thiên phú, chỉ cần tích lũy thêm kinh nghiệm là được. Một buổi tối chiếu ba tập phim, sau khi chiếu xong vừa đúng lúc Tô Kiều gọi điện cho Lạc Kỳ, muốn rủ cậu tới quán bar của cô nàng uống rượu mừng bộ phim truyền hình đầu tay của cả hai được phát sóng. Mộ Dung Kỳ không thích kiểu sinh hoạt đảo lộn ngày đêm này. Từ sau khi anh nổi danh liền trở thành một trạch nam (*), trừ lúc phải đi quay phim và du lịch, thời gian còn lại đều ở nhà. Nhưng anh nghĩ có lẽ Phạm Đồng hoặc Hà Lộ cũng sẽ đến chỗ Tô Kiều, không bằng mình cũng đến xem sao.

(*Chú thích: trạch nam là kiểu mấy anh zai cứ hay ru rú ở trong nhà ấy, trạch là nhà).

Tô Kiều thấy Mộ Dung Kỳ đến cũng không thấy bất ngờ. Hôm nay quán bar không mở cửa, khách bên trong đều là người của giới giải trí, Tô Kiều có thể tưởng tượng được đêm nay Mộ Dung Kỳ sẽ lại là nhân vật chủ đề.

Bước vào trong quán bar, Mộ Dung Kỳ mới biết được bản thân không nên đến đây. Tiếng nhạc trong bar ầm ĩ, mọi người nói chuyện với nhau đều phải hô lên, nếu vậy dù anh muốn tìm người trong này, cũng không thể tìm được nơi yên tĩnh để nói chuyện. Quả nhiên bản thân đã lạc hậu quá rồi, thậm chí ngay cả chuyện quán bar ồn ào như thế này cũng quên mất. Mộ Dung Kỳ trông thấy Hà Tử Nguyên, vội vàng kéo lấy anh ta nhờ anh ta tìm cho mình một chỗ yên tĩnh, Hà Tử Nguyên hơi do dự dẫn anh đi lên phòng của mình ở trên tầng. Trên tầng của quán bar có vài phòng là ký túc xá của nhân viên, Hà Tử Nguyên ở một mình trong căn phòng nhỏ nhất, chỉ có một giường đơn và một cái bàn nhỏ. Mộ Dung Kỳ cũng không soi mói, thật mừng vì rốt cuộc có một nơi khá yên tĩnh, tuy rằng vẫn thấp thoáng nghe được tiếng nhạc dưới tầng.

Hà Tử Nguyên xuống tầng nói cho Lạc Kỳ biết là anh cậu nghỉ ngơi trên tầng. Lạc Kỳ đang rất sốt ruột tìm Mộ Dung Kỳ, mới nháy mắt mà đã không thấy anh đâu rồi.

Lạc Kỳ lên tầng thấy Mộ Dung Kỳ đang ngồi đọc tạp chí cũ trước cái bàn nhỏ, bèn nở nụ cười: “Không thích còn muốn đi theo, đến nơi rồi lại chuồn mất.”

Mộ Dung Kỳ cũng cười: “Anh đánh giá thấp khả năng chịu được tiếng ồn của mình.”

Lạc Kỳ nhíu mày, cậu nghĩ đến mấy hôm trước Mộ Dung Kỳ bị tai nạn ảnh hưởng nặng đến đầu: “Nên đi khám lại thôi nhỉ?”

“Ừ, ngày mốt đi.” Mộ Dung Kỳ hỏi cậu: “Hà Lộ và Phạm Đồng có ở đây không?”

Lạc Kỳ lắc đầu, cậu không để ý, chỉ mải tìm Mộ Dung Kỳ.

“Thôi cứ kệ họ đi, từ từ rồi chuyện sẽ đến, điều này cũng cần phải có duyên phận.” Mộ Dung Kỳ cười giục Lạc Kỳ xuống tầng: “Em mau xuống đi, nếu Tô Kiều không thấy em chắc chắn lại giận điên lên đấy.”

Lạc Kỳ lẩm bẩm: “Biết trước vậy thì chúng ta đừng tới cho rồi.” Nhưng vẫn đi xuống dưới.

Lúc sau Lạc Kỳ tìm thấy Hà Lộ và Phạm Đồng, cũng xin được số điện thoại của họ. Thực ra cậu có thể hỏi thẳng Tô Kiều, nhưng cậu nghĩ một lát thấy càng ít người biết càng tốt, dù sao đây là việc Mộ Dung Kỳ cần làm, cậu không muốn vô tình để lộ cho người khác biết chuyện không nên lộ ra.

Vài ngày sau Mộ Dung Kỳ hẹn gặp mặt Phạm Đồng. Phạm Đồng làm việc ở công ty giải trí Tinh Hải được vài năm, nhưng thành tích cũng không có gì nổi bật, chính anh ta cũng không rõ bản thân có thể trở thành người đại diện số một số hai trong giới như lời Mộ Dung Kỳ nói không. Thế nhưng anh ta vẫn bị Mộ Dung Kỳ thuyết phục, bởi vì trong lúc nói chuyện anh ta phát hiện Mộ Dung Kỳ hiểu biết rất rõ ngành giải trí, hơn nữa còn có nhiều cách nhìn độc đáo. Không những thế, sau lưng Mộ Dung Kỳ còn có Tập đoàn Triêu Mộ, có nhiều chuyện nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió hơn bình thường. Anh ta nhanh chóng phán đoán được lựa chọn gia nhập Song Kỳ sẽ tốt hơn so với việc cứ tiếp tục ở lại Tinh Hải.

Phạm Đồng nhanh chóng nộp đơn xin từ chức với Tinh Hải, ban quản lý cấp cao Tinh Hải cũng không quá để ý đến một nhân viên không có năng lực gì đặc biệt, chỉ đại diện cho vài diễn viên nên nhanh chóng phê chuẩn đơn từ chức. Mộ Dung Kỳ rất vui, rốt cuộc có thể đem nhiệm vụ thuyết phục Trần Đan giao cho người khác rồi, anh nghĩ cả hai đều là người đại diện, sẽ có nhiều chuyện để nói hơn.

Mộ Dung Kỳ lại cùng Phạm Đồng đi gặp Hà Lộ, anh đưa ra những điều kiện rất tốt cho cô. Lúc này Hà Lộ mới chỉ là một người mới vừa vào nghề, thoạt nhìn dịu dàng yếu ớt nhưng gan không hề nhỏ. Cô xem hợp đồng thấy không có vấn đề gì, không một chút do dự mà nhanh chóng ký tên, trở thành diễn viên đầu tiên của công ty giải trí Song Kỳ.

Sau hai tuần, <<Bay lên nào thanh xuân>> đã chiếu xong, còn chưa biết phản ứng của người xem thế nào, đã có đài truyền hình mời các diễn viên quay bộ phim đi tham gia gameshow. Mộ Dung Kỳ cực kỳ không thích gameshow giải trí, từ sau khi nổi tiếng anh không còn tham gia nữa. Anh nói với Lạc Kỳ: “Không thích thì đừng đi nữa?”

Lạc Kỳ cười: “Không sao, không phải thích hay không, mà là cần hay không cần.” Giờ Lạc Kỳ cảm thấy người anh trai chỉ lớn hơn cậu vài phút này có đôi khi thật sự tùy hứng quá.

Mộ Dung Kỳ cũng không để ý chuyện Lạc Kỳ không nghe theo đề nghị của anh, chỉ nói: “Một ngày nào đó, anh sẽ cho em có thể làm bất cứ điều gì em muốn.”

Lạc Kỳ cười to, cậu hiểu ý của Mộ Dung Kỳ rằng có một ngày anh sẽ để cậu tự do lựa chọn những gì mình muốn làm, nhưng sao nghe cứ kỳ lạ thế nào ấy nhỉ.

Lần này rốt cuộc Tô Kiều cũng không phải thấy cảnh Mộ Dung Kỳ đi theo Lạc Kỳ, tâm trạng khá hơn, hỏi: “Anh cậu đâu? Cứ tưởng rằng anh ta cũng đi cùng cậu chứ.”

“Anh ấy còn bận việc khác nữa.” Lạc Kỳ ngồi xuống cạnh Tô Kiều, mấy diễn viên chính khác trong bộ phim truyền hình cũng lần lượt vào vị trí. Thành Thải Hủy cùng với một cô gái áo tím thân thiết dính lấy nhau, bên cạnh là hai chàng trai khác trong tổ phim truyền hình – Ngô Vị Lợi và Dương Phàm, tuy rằng họ quay phim cùng nhau, nhưng mối quan hệ cũng không mấy thân thiết.

Gameshow giải trí quay khá suôn sẻ, nhưng trong quá trình mọi người tương tác với nhau, MC và những người khác đùa bỡn đòi bọn họ hôn nhau, Lạc Kỳ hơi lúng túng mà Tô Kiều thì lại vui cười hớn hở thơm lên mặt cậu một cái: “Lạc Kỳ ngoan ngoãn lắm đó, mấy người đừng có bắt nạt cậu ấy à nha.”

Thành Thải Hủy đoán liều: “Tô Kiều đúng là rất tốt với Lạc Kỳ nhỉ, lúc nào cũng giúp cậu ấy hết.” Cô nàng nói rất mập mờ, MC mừng rỡ khi có chuyện để tạo sự chú ý, trêu chọc họ một lúc mới chuyển sang chủ đề khác.

Lạc Kỳ nghĩ ngày mai thể nào cũng sẽ truyền ra scandal của cậu với Tô Kiều, nhưng may là cậu còn chưa nổi tiếng, có lẽ sẽ không có nhiều người chú ý. Nhưng Lạc Kỳ không biết rằng, từ nay về sau đối tượng xảy ra scandal bạn gái với cậu đều là Tô Kiều.

Sau này Mộ Dung Kỳ xem được tin tức trên không mấy vui vẻ. Anh nhớ trước kia đúng là có chuyện như vậy, nhưng trước đó anh vẫn không nhớ ra được, loại cảm giác chuyện đã rồi mà mình mới nhớ ra trong khi bản thân vốn nên biết trước thật đúng là tệ. Lạc Kỳ cho là anh vì mình nên mới không vui, còn cười khuyên nhủ: “Chuyện này cũng có gì đâu, em còn chưa nổi tiếng, mọi người sẽ quên nhanh thôi.”

Rất mong bạn thông cảm nếu QC làm phiền bạn, QC là cách giúp duy trì website luôn miễn phí để bạn đọc truyện.

Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
Có rất nhiều người báo lỗi không hiện ảnh trên trình duyệt của FB, bạn hãy Nhấn nút [...] -> Mở bằng trình duyệt khác để đọc truyện nhanh & không lỗi nhé.

OK, đã hiểu.